BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 195

Tôi lạnh lùng liếc xéo cô ta, tảng lờ lời mời của cô nàng, đảo mắt

mấy vòng, cuối cùng dừng lại ở chỗ ngồi trước mặt Trịnh Sở Diệu...

Trịnh Sở Diệu, cậu lúc nào cũng bỏ mặc tôi, bắt tôi nhìn theo lưng

cậu, làm tôi sắp sửa biến thành hòn vọng phu đến nơi, tiểu thư đây cứ phải
ngồi trước mặt cậu, để cậu ngày ngày lên lớp chỉ có thể đờ đẫn nhìn vào gáy
tôi đấy! Cho cậu nếm trải mùi vị bị tôi quay lưng!

Một tên tóc húi cua với làn da màu đồng đang chiếm cứ chỗ ngồi

trước mặt Trịnh Sở Diệu, cúi đầu gặm bánh mì, lướt iPad, hoàn toàn không
hay biết vị trí của cậu ta đã bị tôi ngấp nghé.

Tôi bước lại gần cậu ta, vỗ vai, cười khẩy nói: “Đứng dậy, tôi muốn

ngồi chỗ cậu!”

Dương Duy len lén lau mồ hôi lạnh, kéo vạt áo tôi “Tinh Thần,

không ai cướp chỗ kiểu đấy đâu...”

Tên đầu đinh chẳng buồn ngẩng đầu, ăn ngồm ngoàm hết cái bánh

mì, lại lướt lướt iPad rồi mới thủng thẳng lên tiếng: “Diệu nói trước khi tốt
nghiệp cấp ba, tôi nhất định phải ngồi chỗ này, không được rời khỏi tầm mắt
của cậu ấy.”

Câu nói này từ miệng Trịnh Sở Diệu thốt ra ắt hẳn rất bá đạo ngang

ngược, nhưng tôi nghe mà khóe miệng lại giật giật.

Xem ra, tình địch của tiểu thư đây... không phân nam nữ.

“Bớt luyên thuyên, tôi nhất định phải ngồi chỗ này.” Tôi không hề

nhượng bộ.

“Hử?” Tên đầu đinh chợt nhổm dậy, vóc người vạm vỡ tự nhiên sừng

sững trước mặt làm tôi nhảy dựng lên như chim sợ cành cong.

Cao... cao quá... Nhây nhầm người rồi... Hu hu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.