BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 198

rời Mận, Mận không bỏ Đào’...”

“Được rồi được rồi, bạn Dương Duy này bạn đừng có nói chữ nữa,

tôi biết trình độ tiếng Trung của bạn không phải dạng vừa rồi, nhưng phiền
bạn nói tiếng phổ thông đi được không, cho tôi hiểu với, OK?”

“Trước kỳ nghỉ hè, thầy hiệu trưởng giao cho ba chúng tôi một bài

chuyên đề, bắt chúng tôi nộp lại sau khai giảng.” Dương Duy khịt mũi,
“Phạm nói cậu ấy làm xong rồi, tôi còn đang đợi tham khảo bài cậu ấy.”

“Chẳng qua là bài tập hè thôi mà, việc gì phải khổ sở thế?” Tôi cười

nhạt, “Nhờ gia sư riêng làm cho là xong.”

Chị đi học bao nhiêu năm rồi, nhưng chưa từng tự làm bài tập bao

giờ.

“Nhưng, bài báo cáo chuyên đề đó, tất cả gia sư của ba bọn tôi gộp

lại cũng không làm nổi ấy...”

“Sao thế được? Đề tài báo cáo là gì?”

“Mô phỏng phi tuyến sự tăng trưởng kinh tế của các quốc gia châu

Á.”

Mô phỏng phi tuyến sự tăng trưởng kinh tế của các quốc gia châu

Á... là cái gì? Đây là đề tài báo cáo của học sinh cấp ba sao?

Thấy vẻ mặt hoang mang của tôi, Dương Duy còn nói lại lần nữa

bằng tiếng Anh, rồi bổ sung: “Thầy hiệu trưởng yêu cầu phải lấy ví dụ thực
tế, nên tôi viết về Trung Quốc, Diệu làm Nhật Bản, Phạm chọn Hàn Quốc,
trong kỳ nghi hè mỗi người đều tự đi gặp các chuyên gia kinh tế... định hôm
nay gặp nhau cùng thảo luận, tổng kết lại...”

Phòng học đột nhiên lại im phăng phắc, ánh mắt mọi người rào rào

đổ dồn ra cửa, tôi thần người một lúc mới quay đầu lại chậm hơn nửa nhịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.