BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 29

Á! Bập bập, không nói nữa, đây đều là những chuyện chua xót

không nên nói với người ngoài.

Nhưng, nếu như bạn cho rằng đây lại là chuyện về một cô nàng Lọ

Lem từ chim sẻ hóa phượng hoàng thì... xin lỗi nhé, làm bạn hiểu nhầm rồi.

Bỏ qua mấy bí mật cay đắng về thân thế không thể tiết lộ, tôi, Lâm

Tinh Thần, trong mắt người ngoài chính là một thiên kim tiểu thư mẫu mực,
mười phân vẹn mười.

Vóc dáng gợi cảm (kết quả của quá trình ăn kiêng nghiêm ngặt),

nhan sắc mỹ miều (tuy có đụng một tẹo dao kéo), tiền bạc cả đời tiêu không
hết (nếu tôi lại suôn sẻ được gả vào một nhà giàu có), có thể nói tôi đây
chính là điển hình cho nhóm người có cuộc đời thành công.

Lẽ dĩ nhiên, dưới bóng râm của gia tộc giàu có, tôi được trải qua

cuộc sống thiên kim rất sung túc êm đềm, ở độ tuổi đại đa số các bé gái còn
đang chơi búp bê Barbie thì quà sinh nhật của tôi đã là túi xách Chanel, nhẫn
kim cương Cartier. Ra khỏi cửa có tài xế tháp tùng, bước vào nhà có quản
gia phục vụ, chưa từng biết việc nhà là gì.

Sau khi tốt nghiệp trường tiểu học quý tộc tôi lập tức được gửi sang

Nhật Bản du học, thành tích học tập tuy chỉ làng nhàng, nhưng nguệch
ngoạc vẽ bừa mấy bức tranh lại được tán dương không ngớt, năm mười bốn
tuổi không dưng còn mở hẳn triển lãm tranh, từ đó được tung hô là “hot girl
họa sĩ tài mạo song toàn”.

Ngoài chút chuyện lùm xùm trong nhà, cuộc đời như thế còn thiếu

sót gì nữa chứ? Theo tiêu chuẩn của hai bà mẹ tôi thì chỉ còn thiếu một thứ
nữa là hoàn mỹ, một chàng trai tóm gọn trong mấy chữ “đẹp trai, cao to,
giàu có” có thể tôn lên gia thế của tôi, tài sản của tôi, nhan sắc của tôi, và tài
hoa của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.