BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 338

Tôi vòng tay ôm chặt lấy gã, hôn lên đôi môi nhợt nhạt không còn

sắc máu, cuối cùng òa lên khóc to.

Mấy tuần sau, hai nhà Lâm-Trịnh bắt tay tổ chức một buổi tiệc long

trọng.

Địa điểm vẫn là tầng thượng khách sạn W.

Dương Duy đã nhầm, tiềm lực tài chính của người thừa kế tập đoàn

Nhật Diệu không thể chỉ đánh giá bằng mười nghìn bông hoa hồng, chín
mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín bông hồng thả kín hồ bơi lộ
thiên, giống như một biển hồng khổng lồ.

Mẹ cả dắt theo tôi chưng diện xinh đẹp, cao ngạo bước vào hội

trường, dì Julia nói cả đời chưa từng chứng kiến sự kiện nào lớn như vậy,
khăng khăng đòi đến.

Tôi vui vẻ đồng ý.

Kể ra, dì Julia cũng thật đáng thương, tuy là mẹ ruột của tôi nhưng

trước mặt người ngoài lại không thể gọi con xưng mẹ, ngay từ khi tôi bước
vào nhà họ Lâm, trở thành con gái của bố và mẹ cả, mẹ đã bị ép từ bỏ tư
cách làm mẹ.

Gió mát đêm hè thổi hiu hiu, tiếng nhạc du dương tuôn chảy, chín

mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín bông hồng Damascus tỏa hương
thơm ngào ngạt không khí.

Nam nữ bồi bàn mặc lễ phục đuôi tôm màu đen đi lại như con thoi

giữa các khách quý ăn vận lộng lẫy, trên quầy bar mặt kính bày đủ các món

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.