BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 348

“Lại ngỏm rồi, không sao, xem tôi sửa đây.” Tôi nhảy xuống giường,

đập mạnh mấy cái, quạt điện kêu lên mấy tiếng lọc cọc kỳ dị, cánh quạt
chầm chậm chuyển động, tôi xách nó lên lắc mạnh sang trái sang phải, cuối
cùng cũng khởi động được cây quạt điện cổ lỗ, gió mạnh thổi bay mấy trang
bản thảo trên bàn vẽ.

Chú Đức thu dọn mấy bản vẽ rơi dưới sàn, lầm bầm thắc mắc: “Cô

chủ, mấy cậu con trai trong tranh của cô sao đều không mặc quần áo? Đã thế
hai cậu con trai lại còn ôm dính lấy nhau là thế nào…”

Tôi phun “phì” ra ngụm sữa bò vừa uống vào miệng, vội vàng giật

lại mấy tờ giấy vẽ: “Hai cậu con trai ôm dính nhau cái gì, là một trai một gái
đấy chứ, chẳng qua đặc điểm con gái không rõ lắm thôi…”

Chú Đức ho khan, không truy cứu thêm, thủng thẳng rút ra một cuốn

sổ nhỏ: “Cô chủ, hôm nay lịch trình chính của cô là tới tòa soạn tạp chí
EllA, nội dung công việc là làm trợ ký cho… trợ lý biên tập, thời gian là 9
giờ sáng.”

Hôm nay là ngày đầu đi làm của tôi.

“Ừm, giờ là mấy giờ rồi?”

“8 rưỡi ạ.”

Ngụm sữa thứ hai cũng phun thẳng ra ngoài, tôi chùi miệng: “Chết

rồi! Chỉ còn nửa tiếng nữa, bắt xe buýt làm sao mà kịp?”

Huống hồ tôi còn phải trang điểm chải chuốt nữa!

Mất chưa đến ba mươi giây đánh răng rửa mặt, tôi cấp tốc tô tô vẽ

vẽ, trang điểm nhẹ nhàng thêm độ hai mươi giây, túm bừa tóc lên cột đuôi
gà, không đến năm giây, tổng cộng cả quá trình gói gọn trong một phút, Lâm
Tinh Thần lại phá kỷ lục rồi! Quả nhiên tiềm lực của con người là vô tận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.