BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 97

Tưởng tôi sẽ trốn vào góc đường thút thít như mấy đứa con gái yểu

điệu ấy ư? Còn lâu nhé, đấy không phải phong cách của tiểu thư đây!

Khóc lóc nước mắt nước mũi tèm nhem là việc mấy bạn nhỏ ba tuổi

mới làm, Lâm Tinh Thần hiện giờ, chấp tất!

Tôi ngẩng đầu ưỡn ngực, khoác chiếc túi YSL dòng Monogram,

giẫm trên đôi giày cao gót đỏ, sải bước “cộp cộp cộp” vang khắp đường, ba
bước một cái lắc hông thẳng hướng trung tâm thương mại, quyết định tự đền
bù một buổi shopping thả cửa.

Mấy đứa trẻ ranh đang chạy nhảy nô đùa ở lối vào cửa xoay, sung

sướng hò hét điếc tai, tôi bất giác day trán, vừa rủa thầm bọn trẻ con vô giáo
dục, vừa thận trọng lách người tránh xa, đột nhiên đánh “bẹp”, đùi tôi bỗng
dính phải một khối lạnh buốt... Oh! Shit!

Tôi há hốc miệng thở hắt, nhìn xuống dưới, vệt sô cô la nhầy nhụa

trên váy đang theo gấu váy nhỏ xuống đùi tôi từng giọt dấp dính, đưa mắt
nhìn xuống nữa, dưới đất lăn lóc xác một cây kem tươi.

Không buồn nghĩ ngợi, tôi hung hăng giẫm nát cây kem!

“Á, kem của em.. “

Chủ nhân của cây kem tươi sững ra một thoáng, giơ đôi bàn tay múp

míp ngắn ngủn định sờ lên đùi tôi. Tôi lập tức ré lên: “Thằng oắt này, đừng
có chạm vào người ta!” rồi đập phăng bàn tay dây bẩn của thằng bé ra, trên
cánh tay trắng trẻo của nó lập tức hằn năm vết đỏ.

“Oa oa oa oa oa, mẹ ơi!” Thằng oắt khóc rống lên gọi mẹ.

Tôi chết mất thôi.

Xung quanh nhốn nháo cả lên, thoắt cái tôi đã bị bao vây bởi các bà

các mẹ dạt dào tình yêu con, người này một câu người kia một lời, thi nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.