BỆNH TÌNH YÊU - Trang 153

đứng trên thảm lá vàng rơi, hòng tìm kiếm một chiếc nhìn tạm được một
chút để che lấy đầu, nghiến răng nghiến lợi, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, “Ừ,
đúng vậy, cũng đã từng có suy nghĩ như thế, tạm thời chưa tìm thấy người
nào thích hợp, có điều, sớm muộn gì rồi cũng sẽ gặp…”

Đối với Giản Minh, việc cấp bách trước mắt không phải tìm người

yêu, mà về nhà gặp cha mẹ, hy vọng lần cứu viện này sẽ thành công. Dù
sao thì nhà cửa cũng đã mua rồi, sau khi sửa sang lại nội thất, cho dù mình
không ở, cho thuê cũng kiếm được ít tiền lẻ để tiêu phải không nào? Đến
Tết về nhà, cô nhắc chuyện đó với cha mẹ: “Cha mẹ đã sửa nội thất căn hộ
đó chưa?”

Ông Giản dứt khoát từ chối: “Giản Minh, cha mẹ không đồng ý con

đón Đông Đông về ở cùng đâu.”

Mẹ Giản Minh còn thẳng thừng hơn nữa: “Minh Nhi, trẻ con còn nhỏ

chưa hiểu chuyện đã đành, người lớn đừng có không hiểu chuyện như bọn
nó chứ. Đông Đông ở với La Thế Triết và Tô Mạn có thể ăn ngon, ngủ yên,
sống tốt như thế, có gì mà không được? Đông Đông bây giờ còn nhỏ, chưa
hiểu chuyện, đợi nó lớn lên chút nữa, nó sẽ hiểu ngay, sau này nó biết con
tách nó ra khỏi bình mật ong, sẽ hận con đấy. Cứ nhìn việc La Thế Triết
đồng ý với con rằng sẽ để tiền lại cho Đông Đông, cũng có thể thấy được
rằng, quả đúng là hổ dữ cũng không ăn thịt con, không đến nỗi thiệt thòi
cho Đông Đông đâu, con đừng có bày việc ra nữa.”

Ông Giản lại nói tiếp: “Nếu như con nói Tô Mạn lại vừa có con, mẹ kế

ngược đãi Đông Đông đã đành, mọi việc không phải đang bình yên hay
sao, con đừng có tự dằn vặt mình nữa được không?”

Bà Giản nói tiếp ngay: “Minh Nhi, mồng hai đi gặp một người với mẹ,

con trai nhà em họ của dì họ con, cũng đã ly hôn, điều kiện cũng tốt, làm
việc ở một công ty nước ngoài…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.