BỆNH TÌNH YÊU - Trang 202

“Sau khi cưới, dần dần phát hiện ra quan điểm sống của bọn anh khác

xa nhau quá, có thể là vì điều đó, cô ấy không hài lòng về anh, cho nên
ngoại tình. Có lẽ phần nhiều do anh không tốt.” Anh múc một muỗng tôm
cho Giản Minh, “Em ăn thử cái này đi. Đúng rồi, nếu như em để ý, bây giờ
anh sẽ tháo ra ngay.” Lăng Lệ có chút ngại ngùng, “Thực tình mà nói, anh
đúng là quá đáng, vừa yêu cầu em trả lời cho anh, lại còn đeo cả nhẫn
cưới.”

“Không sao đâu, em có thể chấp nhận được.” Giản Minh ăn tiếp, lẩm

bẩm một câu, “Nói không chừng, em cũng đã gặp được một anh hùng.”

“Cái gì?”, Lăng Lệ nghe không rõ.

Giản Minh che đậy, “Em nói em ngốc quá, mấy người trong khoa anh

hình như đều động viên anh đến hỏi em câu nói đó, kết quả là em cứ ngốc
nghếch không chịu hiểu, em cứ nghĩ rằng mấy người trong khoa anh điên
hết rồi, khích lệ người khác ngoại tình.”

“Không phải là em ngốc, chỉ là em hơi thiếu chút tự tin thôi.” Bàn tay

của Lăng Lệ vuốt vuốt mái tóc cột cao như đuôi ngựa của Giản Minh, “Có
điều, anh hứa rằng, mọi thứ chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn.”

Giản Minh chủ động nâng ly chạm cốc bia với anh, “Em cũng tin

rằng, mọi thứ chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn. Có một ngày, em sẽ…”

Buổi tối mùa đông, chạy đến bên bờ hồ đi dạo chưa chắc đã là một ý

tưởng tốt, nhưng được cái vắng người, không có gió, bầu không khí trong
lành, lạnh lẽo, ánh đèn phản chiếu trên mặt hồ, sóng nước dập dờn lung
linh, khung cảnh này làm Lăng Lệ cảm thấy vô cùng hài lòng, là một địa
điểm tốt để có thể dốc bầu tâm sự. Lăng Lệ xách túi quà tặng cho Giản
Minh, hộp sô-cô-la lại ở trong tay Giản Minh, mục tiêu của cô là chỉ ăn một
miếng nhỏ thôi, Lăng Lệ giở trò trêu chọc, “Lúc nãy có người thề thốt vô
cùng thành khẩn, có một ngày tôi sẽ chẳng sợ gì cả, không sợ thì cứ ăn đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.