BỆNH TÌNH YÊU - Trang 203

Nhìn thấy Giản Minh lên cơn bất cần đời, định ăn như hổ đói, anh lại vội
vàng nói, “Sợ một chút đi, chúng ta không cần phải đạt tới lý tưởng trong
vòng một ngày đâu, ăn một miếng nhỏ là được rồi.” Giản Minh nghe theo
lời anh, cắn một miếng nhỏ, ngây ngất, “Ngon quá đi.” Dáng vẻ thèm
thuồng của cô làm cho Lăng Lệ không nín được cười, vộ vàng cất sô-cô-la
đi, dặn dò, “Phải giữ lại cho Đông Đông.”

Giản Minh chỉ cười, tối hôm nay cô cười quá nhiều, nhìn thấy tâm

trạng cô gái này đang vui vẻ, Lăng Lệ thương lượng, “Tiền mời cơm lúc
nãy để anh trả lại cho em được không?” Anh than thở, “Em cũng xảo quyệt
quá đấy, gửi tiền trước ở quầy thu ngân.”

Giản Minh vẫn chỉ mỉm cười, nụ cười của cô nhuốm mùi sô-cô-la,

“Anh thấy em có thành ý mời anh ăn cơm chưa?”

Lăng Lệ vẫn so đo, “Mặc dù anh không phải là người giàu có, nhưng

bình thường ra ngoài ăn cơm, rất ít khi để phụ nữ phải trả tiền.”

Nụ cười của Giản Minh vẫn ngọt ngào, “Được rồi được rồi, đừng suy

nghĩ về việc này nữa được không?”

Cô gái này có gì đó không được bình thường lắm thì phải, chắc không

phải trúng chưởng Tam tiếu tiêu dao tán[1] chứ nhỉ, sao cứ cười mãi vậy?
Lăng Lệ không nhịn được, cúi người ghé sát Giản Minh, nâng cằm cô lên tỉ
mỉ quan sát, “Em không sao chứ? Tâm trạng thật sự vui vẻ đến vậy sao?
Hay là, hay là em say rồi?”

[1] Tam tiếu tiêu dao tán: Một loại chất độc không mùi, không màu

của lão quái Đinh Xuân Thu, phái Tinh Tú, kẻ nào trúng độc sẽ cười lên ba
lần rồi chết.

Giản Minh ra sức gật đầu, đuôi ngựa sau đầu đung đưa, “Em rất tỉnh

táo, biết anh nói gì, chỉ có điều mỗi lần uống rượu xong đều như thế, cho
dù chỉ uống một chút xíu thôi.” Cô đưa tay lên ra hiệu giải thích từ “một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.