BỆNH TÌNH YÊU - Trang 260

Văn Quyên bận rộn xử lý xong cuộc điện thoại kia, hơi lo lắng, “Giờ

phải làm sao đây?”.

Vừa nói xong, thang máy vừa đến lầu một, mọi người đáng lẽ phải đi

ra, nhưng vì áo khoác của Văn Quyên có vấn đề, chị và bạn vẫn đứng yên.

Đáng lẽ Giản Minh cũng đi rồi, nhưng cô có ấn tượng sau sắc với câu

nói đùa lúc nãy của Văn Quyên, hơn nữa cảm thấy Văn Quyên trông có vẻ
cũng dễ gần, trong lòng tự nhiên có cảm giác gần gũi, một người bình
thường không muốn xen vào câu chuyện của người khác chủ động yêu cầu,
“Hay là để em may lại giúp chị, em có mang theo kim chỉ.”

Thứ nhất, Văn Quyên có cảm tình với cô bé hay cười và liều lĩnh này,

thứ hai, cũng là vì hiếu kỳ, ai khi không đi ra đường mang theo kim chỉ làm
gì? Mặc dù khâu vào rồi cũng không thật cần thiết lắm, nhưng vẫn đồng ý,
“Được, thế làm phiền em vậy.” Thế rồi, mọi người đều ở Thời đại Ngũ
Tứ[1] trong thang máy, Văn Quyên cởi áo khoác ra đưa cho Giản Minh
khâu lại.

[1] Thời đại Ngũ Tứ: Vào khoảng thời gian xảy ra phong trào Ngũ Tứ,

là một phong trào đấu tranh rộng lớn của sinh viên, học sinh, thị dân, trí
thức Trung Quốc, vì nổ ra đúng vào ngày 4 tháng 5 năm 1919 nên được gọi
là phong trào Ngũ Tứ.

Trong túi xách của Giản Minh có một kim chỉ nho nhỏ, trong đó có

đầy đủ các loại nút to nhỏ, chỉ đủ các màu, mấy cây kim, quả thật có màu
chỉ hợp với màu áo khoác của Văn Quyên, cô nhanh nhẹn luồn kim, bắt
chuyện với Văn Quyên, “Chiếc áo này đẹp quá, năm mươi tệ thôi sao, mua
ở đâu vậy ạ?”.

Văn Quyên tự dưng có hứng, cố ý trêu Giản Minh, “Vớ được ở cái

chợ bán sỉ bên cạnh sở thú đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.