BÍ ẨN CÁC VÌ SAO 1 - THẦY PHÙ THỦY QADEHAR - Trang 177

- Mình không được lảng vảng ở đây nữa!

Đứng quay lưng ra biển, cậu trèo lên những đụn cát, và chừng vài chục phút
sau, cậu đã đi dọc cánh đồng lúa mì.

Đi xa hơn chút nữa, Romaric gặp hai lão nông đứng dưới một gốc cây. Họ
đang nghỉ tay trong bóng mát, uống nước đựng trong bầu và chăm chú nhìn
Romaric, nhưng không tỏ vẻ quá ngạc nhiên.

Romaric vuốt tóc cho đỡ bù xù và bắt đầu hỏi chuyện hai ông cụ bằng tiếng
Ska. Chẳng mấy chốc, cậu biết rằng mình đang ở phía bắc của kinh thành
giáo sĩ Yénibohor. Tốt hơn hết là nên tránh không vào thành phố này khi
còn trẻ và có sức khỏe, vì theo như người ta kể thì, các giáo sĩ này rất nhanh
nhẹn và sẵn sàng giết kẻ bị bắt để tế thần ngay.

- Nhưng về điều đó thì hẳn cậu phải hiểu rõ hơn chúng tôi chứ?

Lão nông nháy mắt về phía ông bạn đi cùng.

- Làm sao cháu biết được ạ? Romaric ngây thơ hỏi.

- Ồ! Người nông dân thứ hai mỉm cười trả lời, đây không phải lần đầu tiên
có một kẻ khờ khạo trốn khỏi thành phố địa ngục đó tới ẩn náu trên bờ biển.

- Bọn ta thấy hết nhưng không nói bao giờ, người đầu tiên nhấn mạnh thêm.
Việc gì phải giúp đỡ mấy tay giáo sĩ đáng nguyền rủa đó. Ta vẫn phải đóng
tô cho chúng đấy thôi. Ông nói với người nông dân kia.

- Chẳng việc gì phải nói với chúng bất cứ chuyện gì, người kia gật đầu
khẳng định. Trái lại, đối với cậu, anh bạn nhỏ ạ, chúng tôi muốn khuyên
anh thế này: hãy quay lại bờ, gần biển ấy, và chờ tàu đi qua rồi vẫy tay ra
hiệu cho họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.