BÍ ẨN CÁC VÌ SAO 1 - THẦY PHÙ THỦY QADEHAR - Trang 178

- Nhưng còn, cậu nhóc Xứ Ys vặn lại, lũ quái vật Gommon thì sao?

- Quái vật Gommon cũng không đáng sợ bằng người Yénibohor, người
nông dân đầu tiên giải thích. Cậu dễ có cơ may thoát khỏi đây qua đường
biển hơn là trên đất liền: lũ giáo sĩ mặc áo choàng trắng kiểm soát cả vùng
bán đảo này.

Hai lão nông mời cậu uống rượu pha với nước trong ống bầu của họ và ăn
một chút bánh mì. Romaric không từ chối. Mồm nhai khoanh bánh mì to
tướng họ vừa cắt cho, cậu quyết định sẽ theo lời khuyên của hai người.

Cậu đang chuẩn bị quay gót và chia tay hai lão nông sau khi rối rít cảm ơn
họ thì sực nhớ đến món đồ trang sức mà Thomas đã cho cậu và các bạn
xem, ngay trước khi chúng bước qua Cánh cổng. Cậu vẽ lại biểu tượng
trong lớp bụi. Hai người đàn ông nhìn nhau.

- Đó là huy hiệu của thành phố Yâdigâr, nằm ở phía Nam Sa mạc Ngốn
ngấu. Người ta nói ở đó chẳng hay ho gì đâu. Cậu là người ở đó đến à?

- Dạ không, cháu đang định tới đó... Mà hai bác này, Romaric ngạc nhiên, là
nông dân mà sao các bác biết nhiều thứ thế!

- Lời khen hay thóa mạ đây? Hai người đàn ông vừa cười vừa trả lời. Thế
cậu tưởng cứ làm nghề trồng trọt hay chăn nuôi súc vật thì nhất thiết phải
ngu sao?

- Dạ không, cậu bé ấp úng, không ạ... Cháu chỉ muốn nói là các bác có vẻ đi
đây đó rất nhiều!

- Không cần cứ phải đi đây đi đó mới tự trau dồi được! Người nông dân thứ
nhất mỉa mai. Trường học thì ít chứ sách vở thì đầy ra đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.