BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 221

để nói chuyện riêng hay sao? Hay là đi vào để cất giấu thứ gì đó? Nhìn
cũng không giống lắm, Đỗ Vân Hạc dường như chỉ mang theo một túi thức
ăn, hơn nữa muốn giấu đồ cũng đâu cần phải chọn lúc đi cùng với mọi
người. Vậy liệu có phải là... đang tìm cái gì đó không?

Bọn họ đang tìm cái gì? Là Chu Lệ Phần ư?

Mạc Lan đột nhiên dừng bước, cô cảm thấy trên trán mình đã lấm tấm

mồ hôi. Cô bất giác khom người cởi sợi dây buộc trên người Cảnh Trưởng.
Cảnh Trưởng chạy về phía trước vài bước, lại ngoảnh đầu lại nhìn cô.

“Cảnh Trưởng, mày ngửi thử xem có tìm được cái gì không.” Mạc Lan

ra lệnh, trong lòng đầy căng thẳng và bất an. Cô hy vọng Cảnh Trưởng có
thể hiểu được chỉ thị mơ hồ không rõ ràng của mình.

Nhưng đúng vào lúc này, phía sau lưng cô đột nhiên vang lên những

tiếng bước chân khe khẽ, kế đó là một tiếng gọi.

“Này, Mạc Lan!” Là giọng của Đỗ Vân Hạc.

Sao cậu ta lại đến đây? Vừa nãy cậu ta ở đâu chứ? Cô ngoảnh đầu lại,

nhìn thấy Đỗ Vân Hạc và em trai cậu ta đang chạy tới. Vừa nãy bọn họ đã
làm gì trong rừng? Bọn họ đã từng làm gì Chu Lệ Phần?

Tuy ban đầu cô đến đây là để tìm bọn họ, nhưng hiện giờ cô lại hiểu rõ

rằng mình không nên gặp bọn họ chút nào, bởi trong rừng hiện giờ không
có người nào khác.

Nên làm thế nào đây?

Đột nhiên, nhìn con Cảnh Trưởng, trong đầu cô chợt nảy ra một kế. Cô

đi tới bên cạnh Cảnh Trưởng, ghé sát vào tai nó ra lệnh: “Mau chạy đi!
Chạy về phía trước! Mau!” Nói xong, cô liền vỗ “bộp” một cái vào mông
nó. Cảnh Trưởng lập tức co chân chạy nhanh về phía trước.

“Mạc Lan!” Đỗ Vân Hạc đã sắp đuổi kịp cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.