BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 232

Cảnh Trưởng đi tìm. Sau khi vào rừng, bởi vì ở đó không có ai, em liền cởi
dây buộc của Cảnh Trưởng ra, em muốn nó thoải mái hơn một chút. Sau đó,
em nghe thấy tiếng kêu của Cảnh Trưởng, bèn chạy theo hướng phát ra âm
thanh, rồi em phát hiện nó đang đào hố...”

“Sao em lại bị ngã?”

“Đều là tại cái cậu Đỗ Vân Bằng đó!” Mạc Lan tỏ vẻ tức giận nói: “Em

đang đuổi theo Cảnh Trưởng, cậu ta đột nhiên ở phía sau kêu lên là có rắn,
làm em sợ giật nảy mình, vấp phải một hòn đá nhỏ, sau đó thì ngã. Xem cậu
ta hại em thế nào đây này!” Mạc Lan kéo ống quần lên, trên đầu gối cô
cũng có dán một miếng bông băng.

“Khi báo cảnh sát, em có nói là em có thể đang gặp nguy hiểm, chuyện

này là như thế nào đây?” Lý Kiện hỏi.

Về điều này, Cao Cạnh cũng biết sơ qua. Nghe nói khi báo cảnh sát,

tâm trạng Mạc Lan rất căng thẳng, cô không ngừng khẩn cầu cảnh sát hãy
phái người tới nhanh một chút, còn nói nếu đến muộn thì cô có thể sẽ gặp
nguy hiểm. Cô ấy chỉ nói quá lên thôi sao, hay là thật sự ý thức được bản
thân đang sắp gặp nguy hiểm? Khi đó, Mạc Lan đang ở cùng với hai anh
em họ Đỗ, Cao Cạnh lại nghĩ đến chiếc đồng hồ quả quýt kia, trái tim bất
giác nảy lên thình thịch.

“Em... Lần đầu tiên em gặp phải chuyện thế này. Khi đó em sợ quá.

Em nghĩ, em nói như vậy, có lẽ các anh sẽ tới nhanh hơn một chút...”

Nói rồi, Mạc Lan cúi gằm mặt xuống.

“Còn có nguyên nhân gì khác nữa không?”

“Dạ hết rồi.” Mạc Lan khẽ đáp. Rồi đột nhiên, cô ngẩng đầu lên.

“Hai người bạn học đó của em, Đỗ Vân Hạc và em trai cậu ta vẫn ổn

chứ? Em thấy bọn họ cũng đều sợ hãi lắm!” Cô vừa nói vừa nhìn Lý Kiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.