BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 313

“Bạn ấy cũng không nói gì, chỉ cảm ơn em một tiếng. Có điều, bây giờ

trông bạn ấy đã bình thường hơn trước nhiều rồi, ít nhất cũng bắt đầu mặc
quần áo con gái.”

“Đáng tiếc là Đỗ Vân Bằng một thời gian nữa mới được thả.” Cao

Cạnh thở dài nói.

“Cho dù cậu ấy được thả ra ngoài thì sao chứ? Tất cả không phải vẫn

như cũ sao?” Mạc Lan vốn cho rằng bọn họ ít nhất cũng là bạn bè, nhưng
sau khi nghe Phó Viễn kể lại, cô phát hiện, mình có lẽ đã nhầm. “Mỗi lần tớ
đến đó ăn mì, cậu ấy đều rất khách sáo với tớ, cười với tớ, có lúc còn tự
mình bưng mì cho tớ. Đũa của tớ rơi xuống đất, cậu ấy cũng nhặt lên rồi đổi
cho tớ.” Đây là lý do mà Phó Viễn nói ra khi Mạc Lan hỏi tại sao cô lại
muốn bao che cho Đỗ Vân Bằng. Có thể thấy, Phó Viễn có tình cảm với Đỗ
Vân Bằng, yêu Đỗ Vân Bằng, một tình yêu thật sự. Nhưng Mạc Lan đoán,
Đỗ Vân Bằng đối xử với Phó Viễn như vậy có thể chỉ vì Phó Viễn là một vị
khách của tiệm mì Tiểu Đình mà thôi.

“Em rất hy vọng sau chuyện này, quan hệ giữa bọn họ sẽ trở nên khác

với trước đây, cho dù Đỗ Vân Bằng chỉ mời Phó Viễn đi ăn một bữa cơm
thôi cũng tốt.” Mạc Lan khẽ nói. Quãng thời gian gần đây, mỗi lần nghĩ đến
những gì mà Phó Viễn đã phải bỏ ra cho mối tình vô vọng này, cô lại cảm
thấy vô cùng khó chịu.

“Hầy, chuyện tương lai có ai mà biết được. Có lẽ sau này Phó Viễn sẽ

đẹp hơn, rồi Đỗ Vân Bằng sẽ thay đổi suy nghĩ cũng chưa biết chừng. Em
làm sao biết sau này bọn họ nhất định sẽ không ở bên nhau? Em cho rằng
em là Khưu Tiểu Mi chắc?”

“A, anh đừng nhắc đến bà ta nữa đi!”

Cao Cạnh không hề bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của Mạc Lan lúc này,

anh nhiệt tình đề nghị. “Nói đến ăn cơm, trưa mai anh mời em ăn cơm được
không? Anh sẽ đi mua đồ ăn chín và bánh ga tô mà em thích!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.