BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 36

“Tiệm mì Tiểu Đình sao? Không phải là tiệm mì của nhà Đỗ Vân Hạc

mở đó đấy chứ?” Triệu Mật hỏi.

Đỗ Vân Hạc là một học sinh lưu ban khác trong lớp 10A3. Tuy cùng là

học sinh lưu ban, nhưng sự đãi ngộ mà Đỗ Vân Hạc nhận được lại hoàn
toàn khác với Phó Viễn, bởi lẽ cậu thiếu niên có vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú
đó từ năm mười hai tuổi đã bắt đầu tham gia đóng phim, giờ đã là một diễn
viên có chút danh tiếng trong thành phố. Trong trường trung học phổ thông
Khánh Bắc, cậu ta là một nhân vật rất có sức ảnh hưởng, có vô số người
hâm mộ, ngay đến các thầy cô giáo cũng đều nhìn cậu ta bằng con mắt
khác. Nhưng Mạc Lan trước giờ chưa từng thích cái tay Đỗ Vân Hạc mồm
miệng trơn như bôi mỡ, hở chút ra là lại khoe khoang về sự nghiệp nghệ
thuật của bản thân này.

“Nhà cậu ta mở tiệm mì sao?” Trong lòng Mạc Lan rất ngạc nhiên, cô

không ngờ cái tiệm mì nhỏ có vẻ tồi tàn đó lại có liên quan tới Đỗ Vân Hạc.
Cô từng nghe Đỗ Vân Hạc huênh hoang về gia đình của mình rằng: “Nhà tớ
chuyên làm về ẩm thực”, thì ra đó chỉ là một tiệm mì bé tẹo, chẳng có gì là
bắt mắt như thế.

Nghe ra trong lời nói của cô bạn có vẻ coi thường, Triệu Mật nói: “Cậu

đừng có coi thường cái tiệm mì đó, rất có tiếng trong vùng đấy! Nghe nói là
từ mười lăm năm trước đã có rồi, cha mẹ Đỗ Vân Hạc chính là dựa vào
tiệm mì này để nuôi nấng hai anh em cậu ta trưởng thành. Tớ từng đi ăn thử
món mì cá hoa vàng và mì lươn thái sợi ở quán đó rồi, mùi vị cũng được
lắm!”

“Thì ra đã mở từ lâu như vậy rồi.” Sau khi nghe Triệu Mật tuyên

truyền xong, Mạc Lan bắt đầu cảm thấy hứng thú với món mì ở quán đó.
Cô nghĩ: Hay là đợi hôm nào mình gọi ông bố thường tự xưng là kẻ sành ăn
của mình cùng đến đó nếm thử xem sao? Nên ăn mì cá hoa vàng hay là ăn
mì lươn thái sợi đây nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.