BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 92

“Ý cậu là cảnh sát đã từng hoài nghi cha Tiết Chấn?”

“Tất nhiên, ông ta là đáng nghi nhất đấy. Nếu không cảnh sát cứ suốt

ngày tìm ông ta làm gì? Tớ nghe nói cha Tiết Chấn rất ghét mẹ cậu ta.
Chuyện này cũng là bình thường thôi, có ai lại thích một người đàn bà đanh
đá như Chu Lệ Phần chứ?” Đỗ Vân Hạc bĩu môi, khẽ lắc đầu như một ông
cụ.

“... Thật đáng sợ!” Mạc Lan cố tỏ vẻ nhát gan nói.

“Có một số chuyện đúng là do di truyền. Mẹ nào con nấy! Tớ thấy tay

Tiết Chấn đó cũng chẳng khác gì mẹ cậu ta đâu.” Đỗ Vân Hạc vừa nhắc đến
Tiết Chấn liền tỏ ra chán ghét vô cùng.

“Vậy, cậu cảm thấy Phó Viễn giống ai? Bạn ấy cũng là hàng xóm của

cậu đúng không nhỉ?” Mạc Lan lại nhắc đến Phó Viễn.

Đỗ Vân Hạc ngoảnh đầu nhìn cô, ngạc nhiên hỏi: “Mạc Lan, cậu thật

sự có hứng thú với Phó Viễn sao?”

“Tất nhiên rồi, đừng quên là tớ và Phó Viễn đã cùng phát hiện ra thi

thể của mẹ bạn ấy đấy!”

“Nói vậy cũng phải.” Đỗ Vân Hạc đã bị thuyết phục, khẽ gật đầu, nói:

“Phó Viễn trước đây cũng có thể tạm gọi là bình thường. Mấy năm trước,
khi tớ nhìn thấy cô ta, cô ta ít ra cũng giống con gái. Nhưng bây giờ thì...
Cậu hỏi Vân Bằng đi, nó và Phó Viễn khá thân nhau đấy.” Cậu ta ngoảnh
đầu lại hỏi em trai mình: “Này, con bé Phó Viễn đó có phải là thường xuyên
đến đây ăn mì không?”

“Vâng, cô ấy thường xuyên đến đây.” Đỗ Vân Bằng khẽ trả lời, đầu

cũng chẳng ngẩng lên.

Cậu ta vẫn luôn nghe bọn mình nói chuyện sao? Mạc Lan thầm nghĩ.

“Cô ấy là khách quen của cửa tiệm.” Đỗ Vân Bằng nói tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.