BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 95

Mạc Lan quyết định thử thăm dò phản ứng của Đỗ Vân Bằng một chút.

“Ồ, không ngờ Phó Viễn còn biết mua sách cơ đấy. Tớ cứ nghĩ bạn ấy

chỉ biết tìm tiền lẻ trên mặt đất thôi.” Mạc Lan cố ý nói bằng giọng cay
nghiệt, cô liếc nhìn thấy khuôn mặt Đỗ Vân Bằng bất giác đơ ra.

Đỗ Vân Hạc cười ha hả nói: “Đúng vậy, cô ta đi đường lúc nào cũng

nhìn chằm chằm xuống đất, cứ như là đang tìm tiền lẻ.”

“Tớ cảm thấy Phó Viễn chính là hung thủ giết người. Nếu không, ai

còn có tâm tình mà đến đây ăn mì vào lúc đó chứ? Bạn ấy chẳng có một
chút tình cảm nào với mẹ mình cả, thật đáng sợ! Không ngờ tớ lại học cùng
lớp với một con người như thế.” Mạc Lan làm bộ căm phẫn nói.

“Tớ cũng có cảm giác như vậy đấy. Có điều...” Đỗ Vân Hạc khẽ nhún

vai, vẻ mặt thản nhiên nói: “Chuyện này cũng thú vị lắm. Đây là lần đầu
tiên tớ gặp chuyện như vậy, trong lớp chúng ta không ngờ cũng có tội phạm
giết người. Ha ha, tớ thật muốn nghe cô ta bộc bạch nội tâm của bản thân.”

“Tớ thì chẳng có hứng thú nghe điều đó đâu. Phó Viễn căn bản không

phải là người bình thường, bẩn chết đi được! Trong nhà toàn là gián, không
biết bao lâu bạn ấy mới tắm một lần?! Thấy bạn ấy bị cảnh sát bắt đi, tớ thật
sự là thở phào một hơi. Sau này không cần phải nhìn thấy con người đó
trong lớp học nữa rồi.” Mạc Lan làm bộ nhõng nhẽo nói. Lúc này, nhân
viên phục vụ đã đưa tới những món ăn mà cô và Đỗ Vân Hạc gọi.

“Đúng thế! Phải ngồi cùng bàn với cô ta thì thật đúng là...” Đỗ Vân

Hạc làm bộ buồn nôn, kế đó bèn khuyên cô: “Được rồi, được rồi. Khi ăn
đừng nên nhắc đến cô ta nữa, nếu không tớ thật chẳng còn lòng dạ nào mà
ăn cả.”

Mạc Lan tạm thời bỏ Phó Viễn qua một bên, múc một thìa canh lên

nếm thử, quả đúng là rất ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.