BÍ ẨN VỀ CÁI CHẾT CỦA VLADIMIR MAIAKOVSKI - Trang 196

anh ấy bị kích động mạnh. Anh ấy rút khẩu súng ngắn ra, tuyên
bố sẽ tự sát. Còn dọa sẽ giết tôi, chĩa mũi súng về phía tôi…”

Một chi tiết vô cùng quan trọng phục vụ giả thuyết rằng nhà

thơ tự sát, và viên dự thẩm cùng với “người đỡ đầu” ở OGPU chắc sẽ
cố bám lấy sự việc đó. Nhưng V. Polonskaia hình như lại không
khai với viên dự thẩm. Vì sao? Vì không muốn để mình và chồng
mình (Ianshin) bị mang tiếng chăng? Bởi trong khi người chồng
đang ăn uống ở phòng bên, thì tại phòng này có kẻ chĩa súng vào
người vợ. Tội phạm mất rồi. Vả lại bên trên đã nói với viên dự thẩm,
rằng nàng từ chối chung sống với Maiakovski; nhưng cảnh tượng
“âu yếm” ở phòng bên dù muốn hay không lại chứng tỏ quan hệ
giữa hai người đã đi quá xa.

Thành thử sẽ không có lợi nếu V. Polonskaia kể với viên dự thẩm

cảnh tượng đáng sợ tại buổi liên hoan. Nhưng ta hãy hình dung tình
huống. V. Polonskaia vừa mất người yêu, trong óc nàng còn nhớ
như in hình ảnh hai người tình tự “trước mũi súng” ở nhà V. Kataev,
còn viên dự thẩm thì bắt nàng phải khai thật tỉ mỉ từng chi tiết phục
vụ giả thuyết tự sát. Khó tin rằng trong hoàn cảnh như thế, V.
Polonskaia dù muốn giữ thanh danh cho mình và cho chồng đến
mấy, lại có thời gian suy tính xem có nên khai hay không. Viên dự
thẩm thì khác. Bạn đọc hẳn còn nhớ, dưới sức ép của đám cán bộ
“Trê-ca”, Syrtsov ghi không phải tất cả những gì nhân chứng cung
khai. Syrtsov hoàn toàn có thể bỏ ngoài biên bản cảnh tượng “ở phòng
bên”. Bạn sẽ hỏi, logic ở đâu, nếu cảnh tượng ấy phục vụ giả thuyết
tự sát? Thế có gì là logic trong việc công tác điều tra lại hoàn toàn
lờ đi buổi liên hoan ở nhà V. Kataev, khi mà không một ai tham gia
buổi ấy được lấy khẩu cung? Có cảm giác sự việc ấy bị người ta cố
đẩy lùi xuống hàng thứ hai. Có lẽ Ia. Agranov và các đồng chí của y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.