BÍ ẨN VỀ CÁI CHẾT CỦA VLADIMIR MAIAKOVSKI - Trang 77

Ai nấy dịu đi, lục tục ngồi xuống. Maiakovski quá mệt. Chàng

lảo đảo rời khỏi diễn đàn, ngồi phệt chỗ bậc lên xuống. Im phăng
phắc. Chàng đã chiến thắng…”

[14]

Lúc ra về, P. Lavut đi cùng Maiakovski đã phải quay lại hội

trường, vì đã xảy ra một điều chưa từng có – Maiakovski bỏ quên cây
ba-toong…

Đấy là lần đăng đàn cuối cùng của nhà thơ.

Bây giờ là những gì xảy ta không lâu trước khi súng nổ.

Ngày 11 tháng 4 năm 1930, thứ sáu.

Maiakovski ra khỏi nhà từ sáng.

P. Lavut thường gọi điện nhắc chàng trước buổi nói chuyện theo kế
hoạch. Gọi tới lúc quá 10 giờ, thì chàng đã ra khỏi nhà. Bà giúp việc
nói rằng chàng có nhớ đến buổi nói chuyện. Từ phòng làm việc trên
đường Lubianka, nhà thơ nói chuyện điện thoại với nữ họa sĩ E.
Lavinskaia về cách trang trí khi dựng vở kịch “ Moskva bốc cháy ”. E.
Lavinskaia nhớ lại rằng câu chuyện điện thoại ấy xảy ra “vào ngày
11 tháng 4, có thể sớm hơn hoặc muộn hơn 1 ngày. Maiakovski bị đau
họng”.

[15]

Nhà thơ xác nhận rằng mình không được khỏe, đề nghị

lùi cuộc nói chuyện vào ngày 14 tháng 4.

Sau đó chàng gọi điện thoại cho Nikolai Aseev, mời Aseev tối nay

đến phố Gendric. Buổi tối, ở Trường đại học Tổng hợp Moskva số
2 (sau này đổi tên thành Trường đại học Sư phạm mang tên Lenin) cử
tọa chờ đợi Maiakovski gần 1 giờ đồng hồ. Họ phái người đi đón
nhà thơ. P. Lavut lấy làm lạ: nhà thơ bao giờ cũng đúng hẹn, không
khi nào trễ giờ! Người đi đón không thấy Maiakovski ở đường
Lubianka, bèn phóng tới phố Gendric, nhìn thấy chiếc xe
“Renault” của nhà thơ. Dừng xe lại. Maiakovski khẳng định rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.