BÍ ẨN VỤ SONG SINH - Trang 105

— Cô hãy nghe đây - Mason nói - Tôi đã nói với mẹ cô và bây giờ tôi lại

nói với cô lần nữa. Đây không phải là trò đùa. Chúng ta không còn nhiều thì
giờ. Cảnh sát sẽ có mặt tại đây trong vòng ít phút thôi. Và cứ tin ở tôi đi,
khi quý vị nói chuyện với cảnh sát, quý vị sẽ đối diện với sự thực. Còn bây
giờ, cô hãy trả lời thẳng những câu hỏi của tôi, đừng nên đóng kịch. Cô có
biết Vera Martel không?

— Không! - Glamis đáp cộc lốc.
— Có bao giờ cô đưa tiền cho Vera Martel không?
— Không.
— Cô có biết gì về mười ngàn đôla tiền mặt trong xưởng mộc của bố cô

không?

— Không.
— Trong vòng mấy ngày gần đây, cô có đến nhà băng để rút số tiền mặt

mười ngàn đôla ra không?

— Không.
— Cô có bao giờ nói chuyện với Vera Martel không?
— Không.
— Cô có biết bà ta là ai không?
— Không.
— Thôi được - Mason nói - Bây giờ chúng ta hãy xác định một lần nữa.

Tôi xin hỏi, bất kỳ ai trong ba vị, có ai biết gì về Vera Martel không?

— Chắc chắn là tôi không - Glamis gằn mạnh.
— Còn bà? - Mason hỏi Nancy.
— Đừng ấm ớ nữa ông Mason, tôi đã nói với ông hàng chục lần là tôi

không hề biết bà ta. Tôi không hề biết một chút gì cả. Tôi chưa bao giờ
quan hệ với bà ta, và tôi không muốn mình bị chất vấn, dọa nạt do bất kỳ
một luật sư nào.

Mason nói.
—Quý vị chỉ cần nói dối với cảnh sát một điều thôi, quý vị sẽ thấy được

những gì sẽ xảy ra cho mình. Ngoài ra quý vị còn đẩy Carter Gilman vào
phòng hơi ngạt đấy. Nên nhớ rằng cảnh sát sẽ có những phương cách điều
tra và một vụ án sát nhân không phải là một trò đùa. Còn cô Glamis, sau khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.