BÍ ẨN VỤ SONG SINH - Trang 35

— Và kể từ bây giờ - Mason nói - tôi sẽ không liên lac với ông, còn ông

thì sẽ liên lạc với tôi, phải không?

— Đúng như vậy.
— Trong trường hợp đòi hỏi tôi phải đại diện cho bất cứ thành viên nào

trong gia đình, tôi có thể liên lạc với họ được chứ?

— Cứ chờ họ liên lạc với ông. Họ sẽ làm điều đó khi tình thế đòi hỏi.
— Cảm ơn ông rất nhiều, ông Carter - Mason nói và bắt tay - Cô Della

Street sẽ đưa ông biên lai ký nhận bảy trăm năm mươi đô la với tư cách là
tiền ứng trước và cả tờ hợp đồng nữa.

— Tôi vẫn không hiểu tại sao tôi lại phải ký bản ủy quyền đó - Vị khách

nói.

— Và tôi vẫn không hiểu tại sao ông lại đến gặp tôi - Mason trả lời.
— Thôi được - Vị khách nói - Tất cả mọi chuyện tùy thuộc ở ông. Tôi

biết ông là người rất có tiếng tăm, ông Mason. Thực sự thì tôi đã chọn lựa
kỹ càng.

— Cảm ơn ông - Mason nói.
Vị khách rời khỏi văn phòng sau khi đã nhận biên lai và bản hợp đồng.
— Thế nào? - Mason hỏi Della Street lúc cửa đã đóng.
Della Street lắc đầu nói:
— Tôi rất thắc mắc về những điều ông ta còn giấu giếm.
— Chắc chắn ông ta còn giấu rất nhiều - Mason nói - Ông ta không phải

là người dám ăn sáng với ba quả trứng và ba miếng xúc xích lớn!

— Đó là chưa kể thêm cốm, bánh mì nướng và vài ly cà phê - Della

Street thêm - Ông có cần gặp Paul Drake không?

Mason gật đầu.
Della Street điện thoại cho Paul Drake, chuyển lời của Mason mời sang

văn phòng.

Vừa cúp máy xong Della Street hỏi:
— Tôi vẫn không hiểu tại sao ông lại bắt ông ta ký giấy ủy quyền về các

đồ vật trong xưởng kia.

Mason mỉm cười nói:
— Nếu mười ngàn đô la nằm trên sàn trong xưởng mộc là số tiền của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.