BÍ ẨN VỤ SONG SINH - Trang 51

làm thêm một quả trứng và một miếng xúc xích nữa, phải không?

— Vâng.
— Cô có thấy như vậy là kỳ lạ không?
— Nếu nói về kiêng khem thì quả là kỳ lạ.
— Thôi, tôi chỉ muốn xác định một sự kiện mà thôi - Mason nói - Bây

giờ cô hãy nói tiếp về Calhoun.

— Vâng. Có một số hợp đồng cần phải được ký vào sáng nay, nhưng

những hợp đồng ấy lại nằm trong cặp táp của bố tôi, ông Calhoun rất lo
lắng vì không tìm thấy các hợp đồng ấy ở văn phòng và cũng không biết bố
tôi ở đâu nữa.

— Cô có đến văn phòng phải không?
— Vâng.
— Tại sao cô không gọi điện thoại?
— Có chứ! Tôi có nhắn lại là khi nào bố tôi đến thì gọi ngay về nhà cho

tôi. Lúc đó cô thư ký của ông Calhoun nói rằng cô ta rất cần gặp bố tôi. Khi
ấy ông biết không, tôi phải giả vờ vô tư bảo rằng tôi cứ tưởng là bố tôi đã
đến văn phòng rồi.

— Cô có nghĩ rằng họ có nghi ngờ gì không?
— Ồ, không - Muriell nói - tôi cố gắng để họ không biết được là đang có

biến cố.

— Cô vẫn giữ vững được giọng nói à?
— Vâng, tôi nghĩ là như vậy. Hồi còn học trung học tôi có nhiều lần

tham gia đóng kịch và cả trên đại học nữa. Họ cho rằng tôi diễn khá lắm.
Tôi nghĩ là mình có thể trở thành nhà nghề được nhưng bố tôi không thích.

— Cô vì ông bố mà bỏ cả sự nghiệp à.
— Không, đó chưa phải là sự nghiệp, ông Mason. Nhưng có thể sẽ dẫn

tới sự nghiệp, tôi cũng không dám chắc. Có điều, tôi nghĩ rằng mình có thể
thành công được. Thiên hạ cũng nói như vậy.

— Ai nói với cô?
— Ồ, nhiều lắm, các đạo diễn các đoàn kịch, các ... tôi có giữ bài báo nói

về vấn đề ấy, ông Mason. Tôi biết ông không có thì giờ đọc nó nhưng tôi rất
lấy làm hãnh diện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.