BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 104

11

3HS wM

Dromio vui vẻ xả mấy câu nhằm vào viên cảnh sát nơi góc phố và đánh
chiếc Lincoln đen rẽ một phố cắt ngang để thoát khỏi đại lộ Thứ Năm, tìm
đường chạy qua một mê cung giao lộ rồi phải phanh lại ở một góc của đại
lộ Thứ Sáu, bên một cột đèn giao thông.

Ông Drury Lane ngồi lặng lẽ ở ghế sau, chà chà tờ giấy màu vàng lên

môi. Đã cả chục lần ông liếc nhìn vào thông điệp trên đó, và cau mày. Đó là
một bức điện tín, trên đó ghi giờ gửi: 21 tháng Sáu, 12:06 sáng. Bức điện
này được gửi đến lâu đài của ông ở Westchester đêm qua.

“Thumm gửi cho mình một bức điện vào giờ giấc kì lạ thế này,” ông lão

nghĩ. “Nửa đêm! Ông ta chưa bao giờ làm vậy… Chuyện khẩn cấp? Không
thể nào…”

Dromio tì người lên vô lăng ngó ra một chiếc xe đang bị móc phần chắn

bùn vào một chiếc khác nơi góc phố; nhìn cả hai căng thẳng hết cỡ, kéo
theo một mớ giao thông kinh khủng phía sau. Lane nhìn sang bên vào đám
lộn xộn kéo dài đến tận đại lộ Thứ Năm, rồi nghiêng người về phía trước
nói với Dromio.

“Ta sẽ đi bộ nốt phần còn lại,” ông nói. “Chỉ còn một dãy nhà. Hãy chờ

ta gần văn phòng thanh tra Thumm.”

Ông bước ra khỏi xe, tay vẫn cầm bức điện tín. Rồi ông đặt nó cẩn thận

vào túi áo ngực trong bộ comple bảnh bao và sải bước về phía nhà hát kịch
Broadway.

Văn phòng thám tử trông hết sức lộn xộn. Cô nàng ngơ ngác Brodie

trong phòng khách trông như mới đổ bệnh: cô ngồi lo lắng và nhìn chằm
chằm một cách thê lương vào Patience, người giờ đang hành quân tung bụi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.