khác có thể thấy nó. Nếu ngài mở nó ra trước thời điểm tôi yêu cầu, tôi đảm
bảo rằng những thứ bên trong phong bì là hoàn toàn vô nghĩa đối với ngài.”
“Thôi được rồi!” Thumm cao giọng. Mặt ông đỏ lên. “Ông đang cố biến
tôi thành một tên ngốc. Có ai điên mà mắc vào cái trò đùa cợt trẻ con điên
khùng này chứ, mẹ kiếp? Tôi không thể lãng phí…”
Một vật gì đó rung rung liên hồi trên bàn thám tử. Vị khách của ngài
ngồi yên. Thám tử Thumm tạm dẹp cơn thịnh nộ của mình và túm lấy ống
nghe nội bộ. Một giọng nữ vang lên nho nhỏ. Thumm lắng nghe vẻ chua
chát trong giây lát, gác máy và ngồi xuống.
“Tiếp đi,” ông nói giọng nghèn nghẹt. “Tiếp tục đi. Để đó cho tôi. Tôi sẽ
cắn xé. Tôi sẽ nuốt trọn cả mũi câu, dây câu và phao. Gì nữa?”
“Chà, ông bạn của tôi,” Râu Cầu Vồng dè dặt tỏ sự quan tâm. “Thực sự
là, ngài thám tử, tôi không có cố ý… Hoàn toàn không phải vậy.”
“Hẳn là không đối với cuộc đời của ông,” Thumm nói giọng cay nghiệt.
“Nếu tôi vướng vào vụ này, tôi sẽ xử lý nó ổn thỏa. Phải có chuyện gì khác.
Dù nó điên rồ thế nào, nó cũng không thể điên rồ như cách ông bỏ nó lại.”
Ông ta vuốt bộ râu kì cục của mình. “Tôi ngày càng thích ngài hơn,” ông
lầm bầm. “Đúng vậy, có những chuyện khác nữa. Ngài cần hứa rằng sẽ
không bao giờ mở phong bì đó ra trừ khi…” ông ta im lặng.
“Trừ khi sao?” Thumm gầm gừ.
Vị khách liếm môi. “Hôm nay là mồng sáu tháng Năm. Hai tuần sau tính
từ ngày này, vào ngày hai mươi, tôi sẽ gọi cho ngài. Tôi dám chắc sẽ gọi
cho ngài vào hôm đó. và cũng vào ngày hai mươi tháng Sáu, và hai mươi
tháng Bảy - vào ngày hai mươi hàng tháng cho đến khi tôi tìm ra nó. Việc
gọi điện đều đặn như vậy sẽ nhắc ngài rằng tôi hãy còn sống, rằng tôi chưa
lao vào bất kì nguy hiểm không lường trước nào.” Giọng nhừa nhựa của
ông ta vang lên niềm phấn khởi rõ rệt. “Nếu tôi vẫn gọi điện, ngài chỉ cần
giữ gìn chiếc phong bì đó trong két an toàn cho đến khi tôi cần nó. Mặt
khác, nếu cho đến sau nửa đêm của bất kì ngày hai mươi nào, ngài không
nhận được cuộc gọi của tôi, ngài sẽ biết rằng tôi có lẽ sẽ không bao giờ gọi
nữa. Khi đó - và chỉ khi đó - ngài mới được mở phong bì ra, đọc những gì