15
Sự Cảnh Báo
Và
Một Chuyến Đi
Đã là cuối buổi chiều khi Patience Thumm quay lại Văn phòng thám tử
Thumm sau một ngày mua sắm tiết kiệm nhưng hết sức hài lòng và bắt gặp
Brodie đang gần như phát điên.
“Ồ, cô ThummỊ” Cô kêu lên, khiến Patience đánh rơi hết các túi đồ, “tôi
đã trải qua những giờ phút đáng sợ nhất! Tôi rất vui vì cô đã trở lại! Tôi
gần như đã phát điên.
“Brodie, tôi sẽ khiến cô tỉnh lại”, Patience kiên quyết nói. “Cái quái gì đã
xảy ra? Tại sao cô kích động đến vậy?”
Brodie, không nói một lời, vẫn còn hồi hộp chỉ tay về cánh cửa đang mở
vào phòng làm việc của ngài thanh tra. Patience phi vào. Văn phòng trống
không, và trên bàn làm việc của ngài thanh tra có một chiếc phong bì màu
vàng.
“Bố tôi đâu?”
“Có ai đó đã đến đây báo án, cô Thumm. Cướp nữ trang hoặc một cái gì
đó, và ngài thanh tra dặn tôi nói với cô rằng ông không biết khi nào quay
lại. Nhưng bức điện tín…”
“Brodie,” Patience thở dài, “cô đang mắc chứng sợ tất cả các bức điện.
Đây có thể là một tin quảng cáo đơn giản.” Tuy nhiên, cô hơi cau mày khi
mở phong bì. Cô đọc mẩu tin nhắn ngắn gọn của ông Drury Lane với đôi
mắt mở to kinh ngạc. Brodie đang lượn lờ ở ngưỡng cửa, vày vò bàn tay
mập mạp như một kẻ khóc thuê chuyên nghiệp.
“Cất nó đi, Brodie,” Patience nói lơ đãng. “Cô luôn luôn hành động như
một bi kịch sống vậy. Hãy ra ngoài và đón nhận một nụ hôn đúng kiểu