BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 168

19

Ngôi Nhà Bí Ẩn

Theo hướng chỉ tay của gã người Ý mặt hãy còn đang sưng sỉa, Dromio
đưa chiếc Lincoln ra khỏi xa lộ chính giữa Irvington và Tarrytown tiến vào
một con đường hẹp, chỉ là một lối nhỏ rải sỏi giữa các hàng cây. Từ thế giới
ồn ào của bê tông, con người, họ đột ngột giảm ga tiến vào một vùng thiên
nhiên hoang dã mát lành. Chim và côn trùng đang xao động những cành lá
trên cao. Không có chút dấu hiệu nào của sự sống con người nơi đây. Con
đường ngoằn nghèo xuyên qua hàng cây xanh như một vật thể sống.

“Chắc chắn đúng đường đấy chứ?” Thumm hỏi giận dữ.
Villa gật đầu một cách thận trọng. “Tôi nghĩ là đúng.”
Họ đi qua một cánh rừng như trải dài bất tận, tất cả đều nhợt nhạt và im

ắng. Cuối cùng họ sẽ tìm thấy Tiến sĩ Ales! Mọi chuyện đột nhiên trở nên
rõ ràng như thể bao nhiêu rắc rối trong tuần qua đã bị loại bỏ hết. Tất cả
khẩn trương quan sát xem hàng cây sẽ kết thúc ở đâu.

Rồi, không có dấu hiệu báo trước nào, những tán lá giảm dần đi và họ

bắt gặp một cảnh tượng khác - lối ra đầu tiên mọi người nhìn thấy kể từ khi
tách ra khỏi đường chính chừng một dặm. Con đường này là một nhánh
đường xe chạy ngoằn nghèo hơi lệch về phía trái, chạy xuyên qua bụi rậm
tới một dãy nhà cách đó chừng năm mươi thước. Mọi người có thể nhìn
thấy nóc nhà, mái nhà, những lớp ngói qua các thân cây.

“Đỗ xe ở đây,” Villa cất giọng khàn khàn. “Nó đây rồi. Bây giờ tôi có

thể…?”

“Mày ngồi yên ở đó,” ngài thanh tra nói dứt khoát. “Thoải mái đi.” Ông

ra lệnh cho Dromio, mới tắt máy xe. “Chúng ta không muốn hù dọa ai cả.
Hãy yên lặng, tất cả mọi người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.