BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 169

Dromio đánh chiếc xe vào phía làn đường hẹp, xử lý khéo léo như thể

đang thao tác với một sợi lông. Chiếc xe len lỏi nhẹ nhàng dọc con đường;
con đường hơi mở rộng một chút; và sau đó hiện ra một khu đất hoang nhỏ
trước một ngôi nhà bằng gỗ bong tróc nhiều do thời tiết xấu, nhìn như thể
nó đáng tuổi ông nội của tất cả các ngôi nhà bỏ hoang khác. Lớp sơn của
nó, không nghi ngờ gì đã từng có màu trắng, bây giờ là một màu bẩn thỉu
lẫn lộn xám và vàng; vữa đang lở ra từ các bức tường, khiến ngôi nhà trông
hết sức khó coi, chẳng khác nào củ khoai tây đang được bóc vỏ. Có một
mái hiên nhỏ trước nhà, và các bậc thang gỗ đã võng hẳn xuống. Tất cả các
cửa sổ có vẻ đều đóng chặt, và lớp gỗ nhìn khá chắc chắn. Các cành cây ở
hai bên đang cọ vào tường. Ở phía bên trái của ngôi nhà có một gian cất củi
đã cũ. Không quá mười bộ từ đó có duy nhất một tòa nhà nhỏ một tầng đã
đổ nát, rõ ràng nó đã từng là một nhà để xe; cánh cửa kép đã được đóng lại.
Dây điện thoại và dây điện lòi hết ra ngoài nhà và như đang cắm vào một
chỗ kì bí nào đó ngoài thiên nhiên hoang dã.

“Thật là một đống đổ nát cũ kĩ đáng yêu!” Patience kêu lên. “Suỵt!” viên

thanh tra ra dấu dữ dội. “Được rồi, Dromio. Mọi người ở lại đây, đứng cùng
nhau, trong khi tôi đi xung quanh ngó nghiêng một vòng. Chuyện này có vẻ
hài hước, Joe. Nếu mày cũng nghĩ như tao, mày sẽ thấy mình không phải
chịu khổ sở gì cả.”

Ông nhanh chóng leo ra khỏi xe, băng qua khoảng sân, và với sự linh

hoạt tuyệt vời đối với cơ thể đồ sộ như vậy, ông bước nhanh đến hiên nhà.
Cánh cửa khá vững chắc, mặc dù nó cũng mắc chung thứ bệnh như các bức
tường; có một chuông điện ở một bên cửa. Ông tránh nó ra, bò rạp tới hiên
nhà, cố gắng nhòm vào cửa sổ đang hướng ra ngoài. Nhưng có vẻ như
chiếc màn sập ở đó ngăn trò nhìn trộm quá hiệu quả; và ông nhẹ nhàng rút
lui xuống những bậc thang và biến mất vào phía bên trái của ngôi nhà. Sau
ba phút, ông xuất hiện từ cánh phải và lắc đầu.

“Chết tiệt, nơi này có vẻ hoang vắng quá. Rồi, để xem nào.” Ông chạy ra

hiên và đấm mạnh vào nút chuông.

Ngay lập tức - nhanh đến mức như thể có người đã quan sát tất cả qua lỗ

tò vò, một người đàn ông mở cửa và bước ra. Khi cánh cửa rung rung, cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.