BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 178

20

Chòm Râu Và

Phép Đảo Chữ

Maxwell già cả lập cập đi trước và dẫn mọi người vào một sảnh nhỏ hôi
hám, rẽ phải một vài bước rồi sang trái, băng qua bậc thấp nhất của một
gian gác bằng gỗ ọp ẹp, có trải thảm, rõ ràng đang dẫn đến phòng ngủ trên
lầu. Ông bước xuống hai bậc cầu thang đá đi đến một góc tường và dừng
lại trước một cánh cửa gỗ sồi lớn. Cánh cửa đã đóng lại. Ông mở nó ra và
đứng sang một bên. “Tiến sĩ Ales thường làm việc trong căn phòng này.”

Đó là một phòng làm việc rộng rãi được ốp từ sàn đến trần nhà bằng gỗ

sồi tối màu, và chứa đầy các kệ sách gắn vào tường nhưng hầu hết trống
không. Chỉ có một vài kệ dưới thấp là có sách, một vài cuốn thưa thớt lẻ tẻ.

“Theo dáng vẻ thư viện của hắn ta,” Gordon Rowe nhận xét, “hắn không

định làm bất cứ việc gì ở ngôi nhà này, ngoại trừ một nơi ẩn náu tạm thời.”

“Có vẻ như vậy,” Lane lẩm bẩm.
Trần nhà khá thấp và có một chiếc đèn chùm cổ bằng kính màu gớm

ghiếc treo trên chiếc bàn ở giữa phòng. Trên bức tường phía xa là một lò
sưởi mạ vỏ sồi với lớp viền làm bằng gỗ sồi nguyên thớ; trong lớp than đen
hãy còn một phần gỗ và tro. Trên bàn đặt một cây viết lông ngỗng cũ, một
lọ mực Ấn Độ, một kính đọc sách khá dày, và một mớ lộn xộn nhiều thứ
khác.

Cả ngài thanh tra và Patience kêu lên cùng một lúc và ập đến bàn làm

việc.

“Cái gì thế?” Rowe kêu lên, lao về phía trước. Có một cái gạt tàn trên

bàn làm việc, một món đồ sứ xấu xí được trang trí bằng hình một nàng tiên
cá xinh xắn cùng mấy chú cá heo nhỏ đang cười đùa. Ở phần đáy khay nằm
lăn lóc năm mảnh đất sét màu xám trắng; hai miếng lớn nhất bị lõm vào, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.