BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 228

“Đúng là anh rồi,” Thumm nói chân thành, đến gần giường bệnh. “Chà,

Mick ích kỉ, anh đã dẫn chúng tôi qua cả một cuộc rượt đuổi hỗn loạn. Anh
đã ở đâu? Chuyện gì xảy ra với anh vậy?”

Đôi gò má mỏng manh hơi ửng đỏ. Donoghue ho khan vài tiếng trước

khi ông cất giọng. “Đó… đó là một câu chuyện dài.” Và ông cố gắng cười.
“Ở đây họ cho tôi ăn bằng một mớ ống lùng nhùng, thật là! Tôi sẵn sàng hi
sinh cả cánh tay phải đổi lấy một miếng thịt bò ướp thật ngon. Làm thế
nào… Sao ngài lại tìm thấy tôi, ngài thanh tra?”

“Chúng tôi đã tìm kiếm anh kể từ khi anh biến mất

*

, Donoghue. Đủ khỏe

để nói chuyện chứ?”

“Chắc chắn rồi, tôi cũng đang mong thế.” Donoghue xoa tay lên gò má

đầy râu của mình, sức mạnh đã trở lại trong giọng nói của ông khi ông kể
lại chuyến phiêu lưu của mình:

Vào chiều hôm đó, khi đoàn người từ Indiana đến thăm Bảo tàng

Britannic, ông đã nhận thấy một người đàn ông để ria mép, dáng khá cao,
mang một chiếc mũ mềm màu xanh khá kì lạ chuồn ra khỏi tòa nhà với một
cái gì đó dưới cánh tay của mình, nó trông giống như một cuốn sách, cảm
giác đây là một vụ trộm, Donoghue không kịp rung chuông báo động mà
ngay lập tức bám sát người đàn ông. Con mồi của ông nhảy lên một chiếc
taxi, và Donoghue ngay lập tức bám theo bằng một chiếc xe khác. Cuộc
truy đuổi diễn ra qua nhiều tuyến phố, từ ngoại ô thành phố đến một ngôi
nhà gỗ xiêu vẹo cách đường cao tốc chính giữa Tarrytown và Irvington
chừng một dặm. Ông đã ẩn nấp sau bụi cây khi một ông già vận bộ quần áo
màu đen rời khỏi căn nhà; và sau đó, ông đã bước lên thềm. Một biển tên
đặt dưới chuông cửa cho anh biết đây là nhà của Tiến sĩ Ales. Ông đã rung
chuông và chính người đàn ông đó đã ra mở cửa. Donoghue nhận ngay ra
hắn mặc dù thực tế hắn đã bỏ mũ ra và không còn đeo bộ ria xám rậm. Bộ
ria mép, vì vậy, rõ ràng là một trò ngụy trang! Donoghue đang ở trong một
tình thế khó khăn. Ông không có bằng chứng chứng tỏ người đàn ông này
là một tên trộm; có lẽ đó chỉ là trí tưởng tượng của mình. Tuy nhiên, việc
thiếu mất bộ ria có vẻ khá hứa hẹn… Không có quyền đưa ra một lệnh bắt
giữ, ông đành vào nhà hắn khi hắn lịch sự mời vào nhà. Ông được dẫn vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.