BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 233

27

Tội Ác 300 Năm Trước

“Điều đầu tiên chúng ta cần giải quyết,” thanh tra Thumm nói một cách dứt
khoát, “là xác định ông là ai”. Họ tụ tập lại bên giường của người đàn ông
Anh quốc vào buổi sáng hôm sau tại bệnh viện Tarrytown. Phòng trị liệu đã
thông báo rằng bệnh nhân đang ở trong tình trạng tốt, có thể nói chuyện; sự
chăm sóc cẩn thận, thuốc an thần và một đêm ngon giấc đã có tác dụng kì
diệu đối với ông ấy. Ông đã được cạo râu, và có một vệt đỏ dưới chiếc cằm
phẳng, đôi mắt nhìn xa xăm nhưng ánh lên vẻ thông minh. Họ vào phòng
và thấy một người đàn ông đang ngồi trên giường, cạnh những tờ báo đặt
trên bàn, vui vẻ trò chuyện một cách hòa nhã với Donoghue đang nằm
giường bên.

Người đàn ông nhướng cặp lông mày màu cát. “Có nghi ngờ gì sao? Tôi

e là tôi không hiểu.” Ông ta nhìn chăm chú vào từng người một, như thể
đang đánh giá họ bằng chuẩn mực bí mật của riêng mình. Giọng nói yếu,
nhưng âm điệu nghe rất quen tai, “Tôi là Tiến sĩ Hamnet Sedlar.”

“À,” Lane nói. “Đây sẽ là tin tuyệt vời đối với Choate.”
“Choate? Ồ, đúng rồi, Tiến sĩ Choate! Ông ta hẳn phải lo lắng lắm,”

người đàn ông nhẹ nhàng nói. “Khoảng thời gian này thật kinh khủng! Anh
bạn Donoghue của mấy người đây đã nghĩ tôi là gã đội mũ xanh. Ha,ha! Sự
giống nhau này thật đáng giật mình.” Ông ta tỉnh táo. “Đó là em sinh đôi
của tôi.”

“Vậy ông có biết ông ta đã chết?” Patience hét lên. Lane liếc nhanh qua

viên thanh tra, và mặt ông ấy bắt đầu đỏ bừng.

“Tôi đã bị bao vây bởi cánh nhà báo cả buổi sáng. Và những tờ báo này -

chúng cho tôi biết mọi thứ. Từ những mô tả của Phòng giám định pháp y về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.