BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 235

Hamnet, anh trai đồng thời người quản lí viện Bảo tàng Kensington, và đã
cho ông xem bản viết tay đó. Hamnet đã cười nhạo và cho rằng đó là
chuyện hoang đường. Nhưng William, say sưa với các giá trị đặc biệt về
lịch sử, văn hóa, và cả giá trị vật chất của tài liệu đã mất tích từ lâu, nay
được nhắc đến trong tờ ghi chú, đã tìm kiếm - mặc dù sự thật hắn ta biết,
hầu hết những ấn bản đầu tiên cuốn Kẻ hành hương mê đắm đã biến mất
trong khoảng ba thế kỉ và chỉ còn lại ba bản. Hắn ta tự thỏa mãn bản thân
sau ba năm ròng tìm kiếm hai trong số ba bản in còn sót lại - bản thứ hai
nằm trong tay của Pierre Gréville, nhà sưu tập người Pháp - chúng không
chứa lá thư được nhắc đến. Chạy trốn khỏi Pháp khi bị cảnh sát đuổi sát
gót, hắn ta đến Hoa Kỳ trong nỗ lực gần như tuyệt vọng, nhưng vẫn tràn
đầy ý chí tìm kiếm bản in thứ ba và là bản cuối cùng, mà trớ trêu thay,
chính hắn đã góp phần đưa nó đến tay Samuel Saxon. Hắn đã bí mật viết
thư cho anh trai mình là Hamnet trước khi rời khỏi Bordeaux.

“Cậu ấy đã viết cho tôi về vụ tấn công ở Gréville,” Tiến sĩ Sedlar gần

như kiệt sức, “và tôi nhận ra rằng việc cậu ấy theo đuổi tài liệu này đã trở
thành một sự ám ảnh. May mắn thay, một thời gian ngắn đó trước tôi đã
đồng ý lời đề nghị của ngài James Wyeth rằng sẽ đến Mỹ. Tôi nhìn thấy cơ
hội để tìm thấy William và ngăn chặn một tội ác khác, nếu tôi có thể. Do đó
tôi đã lên một chuyến tàu sớm, và khi đến New York tôi đặt một tin quảng
cáo trên báo. William sớm đến gặp tôi, hẹn tôi ở một khách sạn rẻ tiền mà
tôi đã đặt chỗ trước dưới một cái tên giả. Cậu ấy bảo tôi rằng mình đã thuê
một ngôi nhà ở Westchester dưới bút danh cũ là Tiến sĩ Ales; rằng cậu ấy
đang theo dõi bản sao của Saxon, nhưng cậu ấy đã rất xui xẻo khi quyển
sách này cùng những quyển khác theo di chúc của Saxon sẽ được trao cho
Bảo tàng Britannic và cậu ấy không thể lấy được nó. Cậu ấy cũng nói với
tôi về việc thuê một tên trộm tầm thường có tên là Villa đột nhập vào dinh
thự Saxon và đánh cắp cuốn sách; nhưng Villa đã khá vụng về, đánh cắp
phải một bản giả vô giá trị, và William đã phải trả lại nó. Cuối cùng cậu ấy
đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, cái bảo tàng, cậu lại bảo tôi, đã sắp đến kì sửa
chữa; cuốn Kẻ hành hương mê đắm cùng những quyển khác sẽ được
chuyển đến; nên cậu ấy phải đột nhập vào viện bảo tàng! Tôi nhìn thấy em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.