BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 243

“Gì đây, một hội thảo ư?” Patience hỏi, cởi găng tay ra. Đôi mắt cô lấp

lánh những tin tức mới.

Chàng Rowe quay ngoặt lại. “Pat!” Anh lao về phía trước. “Ngài thanh

tra khiến anh lo lắng quá. Em có ổn khỏng?”

“Hoàn hảo, cảm ơn anh,” Patience lạnh lùng nói. “Tôi…”
“Anh gặp toàn chuyện xui rủi,” chàng thanh niên chán nản nói. “Có vẻ

anh đã lần đến cuối sợi thừng rồi. Công việc hoàn toàn bế tắc, Pat à.”

“Có vẻ thú vị.”
“Úi.” Anh ngồi xuống đối diện cô và đóng giả tư thế kinh điển của bức

tượng Người suy tưởng. “Anh đã hoàn toàn sai. Đi sai đường. Những
nghiên cứu khoa trương của anh về Shakespeare là vô ích. Ôi, Chúa ơi,”
anh rên rỉ, “tất cả những tháng năm lãng phí đó… “

“Ồ,” Patience thốt lên; khuôn mặt cô dịu lại. “Em rất tiếc, Gordon. Em

đã không nhận ra… Anh thật tội nghiệp.”

“Dẹp những thứ đó đi,” ngài thanh tra gầm gừ. “Con đã ở đâu thế?

Chúng ta chuẩn bị đi mà không có con.”

“Đến đâu?”
“Đến gặp Sedlar. Ông Lane đây mới nghĩ ra một ý tưởng. Có lẽ ông nên

phun ra đi chứ, Lane.”

Ông lão đang chăm chú quan sát Patience. “Chuyện đó có thể đợi được.

Patience, gì thế? Cháu đang biểu lộ một niềm vui sướng hân hoan không
giấu diếm.”

“Cháu ư?” Patience lo lắng cười. “Cháu luôn là một nữ diễn viên tồi.

Vấn đề là, cháu vừa phát hiện ra một điều kỳ diệu nhất.” Cô cố tình rút ra
một điếu thuốc. “Cháu đã nói chuyện với Maxwell.”

“Maxwell á?” Thumm cau có. “Để làm gì?”
“Lần trước, chúng ta đã không thẩm vấn đủ. Con nghĩ rằng đã có một

điểm không ai hỏi ông ta… Ông ấy biết đã có bao nhiêu vị khách đến nhà
Ales đêm xảy ra vụ giết người!”

“Thì sao?” Lane nói sau một khoảng lặng. “Thật thú vị nếu đó là sự thật.

Chuyện như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.