BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 262

Ông ngồi đó, yếu ớt, trong căn hộ trống rỗng, điếu xì gà ngậm trong

miệng đã tắt và mũ hãy còn đội trên đầu. Tiếng sập cửa vang lên như sấm
bên tai ông. Ông chậm chạp ngồi dựa vào ghế, bình tĩnh nghĩ về mọi
chuyện. Càng nghĩ càng thấy khổ sở hơn. Cả đời đối phó với tội phạm và
cảnh sát đã cho ông một cái nhìn sâu sắc, khôn ngoan nhất định vào bản
chất con người. Khi ông không chỉ coi Patience là cô con gái bé bỏng, ông
đánh giá cao sự đặc biệt trong hành động của cô. Con gái của ông là một
phụ nữ mới trưởng thành. Nó không có các cơn giận dữ nữ tính hay những
cơn bão cảm xúc thông thường. Sự kì lạ trong những hành động… Ông
ngồi yên trong phòng tối nhiều giờ. Cho đến nửa đêm, ông đứng dậy, bật
đèn, và pha cho mình một tách cà phê mạnh. Rồi ông cố gắng chợp mắt.

Hai ngày trôi qua thật chậm chạp đến đau đớn. Gordon Rowe tự làm cho

cuộc sống mình trở nên khổ sở. Chàng trai đã gọi điện thoại, nhảy bổ vào
văn phòng vào những giờ giấc quái quỷ, bám lấy ngài thanh tra với sự kiên
trì dữ tợn của một con đỉa. Anh không thỏa mãn với lời giải thích càu nhàu
của Thumm rằng Patience đã biến mất trong vài ngày qua để nghỉ ngơi.

“Vậy tại sao cô ấy không gọi cho tôi, hoặc để lại một lời nhắn, hoặc một

cái gì đó?”

Thanh tra nhún vai. “Tôi không muốn làm tổn thương cảm xúc của cậu,

chàng trai, nhưng cậu có là cái gì của nó đâu?”

Rowe đỏ mặt. “Cô ấy yêu tôi, chết tiệt!”
“Có vẻ như vậy hả, phải không?”
Nhưng khi sáu ngày trôi qua mà không vẫn không một lời nào, không

một dấu hiệu dù là nhỏ nhất, từ Patience, ngài thanh tra sụp đổ hoàn toàn.
Ông đã không còn sự cứng rắn thông thường và lần đầu tiên trong đời trải
qua cảm giác hoảng sợ thực sự. Ông không thể che giấu được cảm xúc khi
đi làm; ông liên tục đi quanh văn phòng với những bước chân chậm rãi; và
cuối cùng vào ngày thứ sáu, ông không thể chịu đựng sự thống khổ thêm
nữa. Ông nhặt lấy chiếc mũ của mình và rời khỏi tòa nhà. Patience không
lái chiếc mui trần của mình; nó vẫn đứng đó trong nhà để xe công cộng gần
căn hộ của Thumm. Ngài thanh tra bước từng bước mệt mỏi và hướng mũi
giày về phía Westchester.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.