BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 66

ngăn kéo cho đến khi tìm thấy một ống tẩu cũ đã mòn, sau đó ông nhét đầy
thuốc lá sợi, châm lửa, và phun ra từng luồng khói. Ông nghịch cuốn lịch
của mình. Rồi ông đứng lên và dậm thình thịch xuống sàn. Sau đó, ông
ngồi xuống một lần nữa, liên tục chửi thề, và đấm mạnh vào một nút bấm
đặt dưới bàn làm việc.

Brodie vội vã bước vào, nín thở.
“Có ai gọi không?”
“Không, thưa ngài thanh tra.”
“Thư thì sao?”
“Không, thưa ngài thanh tra.”
“Vì Chúa, gã Tuttle đó không gửi cho tôi bất kỳ báo cáo nào về vụ

Durkin hả?”

“Không, ngài thanh tra.”
“Chết tiệt cái thằng mắt đui đó - được rồi, được rồi, Brodie “
Cô Brodie tròn xoe mắt. Cô nuốt nước bọt: “Vâng, thưa ngài thanh tra,”

và chuồn đi.

Rồi ông đứng nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ xuống Quảng Trường

Thời Đại. Chiếc tẩu liên tục nhả ra từng đám khói lớn.

Đột nhiên ông nhảy xổ về phía bàn của mình, vồ lấy điện thoại, gọi

Spring 7-3100. “Alô!” ông gầm gừ. “Cho tôi gặp thanh tra Geoghan. Đúng
đấy, Geoghan! Nghe này, làm theo đi, không tranh cãi. Đây là Thumm.”
Ông cười khúc khích trước sự ngạc nhiên của viên cảnh sát. “Nhà cửa thế
nào hả, John? Hẳn thằng lớn nhà anh đủ to để vào đội tân binh ở trường rồi
chứ, tôi cá vậy! … Được rồi được rồi. Giờ cho tôi gặp Geoghan, con ngựa
chiến già đó… Xin chào, Butch hả? Thumm đây!”

Thanh tra Geoghan chửi thề hết sức thành thục.
“Chào mừng về nhà”, Thumm gầm gừ. “Đón tiếp tốt đấy! Nghe này,

Butch… Rồi, rồi, tôi còn hồng hào khỏe mạnh. Tôi biết anh ổn cả, bởi tôi
thấy khuôn mặt khỉ đột chết tiệt của anh trên báo sáng nay và nhìn anh có
vẻ khỏe mạnh khủng khiếp như mọi khi ấy… Ờ! Nói xem nào, anh có nhớ
gì về một cảnh sát tên Donoghue đã nghỉ việc chừng năm, sáu năm trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.