BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 92

10

William Shakespeare

Cũng Tham Gia

Không còn việc gì cần phải làm ở Bảo tàng Britannic, ngài thanh tra không
còn kiên nhẫn thêm được nữa, muốn rời đi ngay lập tức. Họ chào tạm biệt
rồi ra về.

Gordon Rowe tiễn họ đến cửa. Anh vuốt ve bộ râu bằng đồng của

Shakespeare. “Cậu trai già lão này đang mỉm cười. Không có gì ngạc
nhiên! Lần đầu tiên trong nhiều thế kỷ, mới có một sự việc thật sự trần tục
xảy ra ở viện bảo tàng, Pat.”

“Anh đang trêu tôi hả,” Patience kiên quyết hơn: “Thưa ngài, tay tôi! Tôi

có một ông bố hay ghen tị, và ông có mắt phía sau gáy… Tạm biệt,
Gordon.”

“À,” chàng trai nói nhỏ, “thật tuyệt. Khi nào tôi có thể gặp lại em?”
“Tôi sẽ cân nhắc,” Patience nói quả quyết, và quay sang đi theo thanh tra

và ngài Lane.

Anh nắm lấy tay cô. “Pat! Tôi muốn gặp em ngay bây giờ.”
“Bây giờ?”
“Tôi muốn gặp em ở văn phòng của bố em. Em đang đi đến đó, phải

không?”

“Ừm…”
“Tôi cũng đi cùng nhé?”
“Trời ơi, anh đúng là một chàng trai rắc rối!” Patience nói, và đây là lần

thứ mười hai cô thấy ghét gò má ửng đỏ của mình. “Tốt thôi, nếu bố tôi
đồng ý.”

“Ô, chắc chắn rồi”, Rowe vui vẻ nói và đóng sầm cửa lại sau lưng. Anh

khoác tay Patience và bước nhanh về phía mọi người. Dromio, anh tài xế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.