BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 99

“Thôi nào, ngài thanh tra,” Drury Lane nói, “đừng để chuyện cá nhân

xen vào việc này. Anh không nhận ra mình là một hóa thạch già cỗi thế nào
à? Những người trẻ tuổi ngày nay không giống như xưa đâu.”

“Bố à,” Patience đỏ mặt.
“Giống như thời của ngài, ngài thanh tra,” Rowe nói đỡ.
“Một màn giới thiệu, ánh mắt trao nhau, một nụ hôn trong góc tối,” Lane

mỉm cười. “Thôi nào, ngài thanh tra, ngài sẽ quen dần thôi. Như tôi đã nói,
Crabbe khá kín tiếng, và lão che đậy khá nhanh nhẹn so với tuổi của lão,
nhưng có điều gì đó kì lạ mà tôi sẽ điều tra ra.”

“Vẫn vậy à,” viên thanh tra lẩm bẩm,“Chả khoái tẹo nào… Hừm? Nó

bay vụt qua đầu tôi. Nhưng nếu là vậy, tôi nghĩ ta cần chuẩn bị nhồi vài câu
hỏi cho lão Crabbe.”

Patience nhìn chăm chú vào đầu điếu thuốc của mình. “Bố biết không,

bố ơi,” cô thấp giọng, “có một chuyện khiến con chú ý. Đừng quan tâm đến
lão Crabbe vào lúc này. Tại sao chúng ta không kiểm tra xuất xứ của Tiến
sĩ Sedlar?”

“Ý con là gã người Anh đó hả, Patty?”
“Hãy bắt đầu chậm rãi thôi. Một công ty tàu thủy hơi nước thì sao?”
“Công ty tàu thủy hơi nước hả? Để làm quái gì thế?”
“Ai biết được chứ,” Patience thì thầm.
Bốn mươi lăm phút sau, thanh tra Thumm đặt điện thoại xuống và lấy

khăn tay chà mạnh lên hàng lông mày của mình. “Ôi,” ông thở dài, “cuối
cùng cũng có kẻ lòi đuôi. Thật kì quái. Con biết người soát vé trên tàu
Lancastria nói gì không?”

“Ôi, bố ơi,” Patience nói, “bố đang kích động. Anh ta nói gì vậy, vì

Chúa?”

“Không có tên của Hamnet Sedlar trong danh sách hành khách!”
Mọi người nhìn nhau chằm chằm. Rồi Gordon Rowe huýt sáo và dụi

điếu thuốc vào gạt tàn của ngài thanh tra. “Đó là một gợi ý,” anh thì thầm.
“Tiến sĩ Sedlar nổi tiếng…”

“Tôi thích chuyện đó”, Patience thì thầm. “Cực kỳ luôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.