BI KỊCH NGƯỜI SÓI - Trang 65

Tôi nghĩ là tôi biết nguyên nhân. ơ làng này đã có bốn con người bị một

con quái thú giết chết, làm sao mà người dân có thể vui vẻ được trong tình
huống đó. Sự kiện đẫm máu đã đè nặng lên tâm trí họ, biến họ thành buồn
rầu hoặc thậm chí trầm cảm. Dĩ nhiên, tôi thu hút sự chú ý của họ. Những
ánh mắt thầm lén hướng tới. Tôi làm ra vẻ không để ý.

Cầm cái vali nho nhỏ của chàng trai độc thân bên tay phải, tôi tiếp tục đi

theo lời chỉ dẫn của người đàn ông già bên nhà ga.

Đi dọc theo con đường chính không trải nhựa đường của làng, tôi rẽ phải

khi gặp một cây bồ đề sần sùi, dưới bóng mát của nó có để một vài chiếc
ghế băng. Một vài người già đang ngồi ở đó, lờ đờ nhìn vào ánh sáng ban
ngày.

Con đường dẫn tôi đi lên hướng Bắc. Đó cũng là nơi có hai chiếc hồ, một

lớn một bé. Đứng ở đây không nhìn thấy chúng, nhưng thay vào đó tôi phát
hiện một ngôi nhà đứng cúi lom khom có mặt tiền màu trắng, mái màu xám
và một chái xây thêm nho nhỏ.

Mục tiêu đây rồi!

Cho tới bây giờ tôi vẫn chưa thấy dấu vết gì của Vladimir. Nỗi lo âu mỗi

lúc một lớn hơn, tôi hy vọng Oleg, chủ nhà của Vladimir, sẽ có thể giải
thích về sự vắng mặt này. May mắn làm sao, Oleg Blochin chắc chắn hiểu
ngôn ngữ của tôi. Ngày trước anh làm cùng cơ sở với Vladimir, và chương
trình đào tạo của cơ quan KGB vốn nổi tiếng là rất tốt.

Cỏ mọc um tùm trước nhà. Nhìn như thể nó đã bị dán chặt vào tường.

Ngôi nhà cũng có một khoảng vườn. Chỉ có điều nó không có rào.

Cửa vào nhà đang mở. Nó được xây thụt vào trong, tạo thành phần cuối

của một hốc tường lớn. Một người đàn ông bước ra từ bóng tối của hốc
tường đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.