BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 102

Chậm chạp, với vẻ vô cùng kinh tởm, nó bước về phía cánh cửa,

như một tay thợ săn rình bám theo con mồi. Đột nhiên cửa trượt mở.

"Cảm ơn," nó nói, "vì đã cho cái cửa đơn sơ như tôi được vô cùng

hạnh phúc."

Bộ bánh răng tít sâu trong lồng ngực Marvin nghiến kèn kẹt.

"Buồn cười vậy," nó ngâm nga buồn thảm, "sao đúng khi ta nghĩ đời

không thể nào tệ hơn được thì nó đột nhiên tệ đi nữa."

Nó lê thân qua cánh cửa, bỏ mặc Ford với Arthur trố mắt nhìn nhau

và nhún vai. Từ bên trong họ lại nghe giọng Marvin.

"Tôi đoán các vị muốn gặp hai người ngoài hành tinh ngay bây

giờ," nó nói. "Các vị muốn tôi ngồi trong một góc mà gỉ sét, hay chỉ vừa
đứng vừa rã rời ra?"

"Ừ, cứ dẫn bọn họ vào được chứ, Marvin?" vọng lại một giọng nói

khác.

Arthur nhìn Ford và kinh ngạc thấy anh ta đang cười thành tiếng.

"Cái gì...?"

"Suỵttt," Ford nói, "đi vào nào."

Anh ta bước qua cửa vào đài chỉ huy.

Arthur lo lắng bước theo bạn và kinh ngạc thấy một người đàn ông

đang ngồi ườn trên ghế, gác chân lên một bảng điều khiển, xỉa hàm răng
của cái đầu bên tay phải bằng bàn tay bên trái. Cái đầu bên phải có vẻ đang
chăm chú bận rộn làm cái công chuyện này, trong khi cái đầu bên trái nhe
răng cười rộng ngoác, thoải mái và hờ hững. Những chuyện mà Arthur
không thể tin mình đang nhìn thấy giờ đã là khá nhiều. Hàm anh rơi hẫng
xuống đung đưa mất một lúc.

Người đàn ông lạ lùng vẫy tay lười biếng về phía Ford và bằng điệu

bộ uể oải kinh khủng nói, "Ford, chào, chú thế nào? Mừng thấy chú có thể
ghé vào chơi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.