BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 49

thế đến mức bế tắc, và cho rằng chung quy lại anh ta cũng khá thích giống
người, nhưng anh ta vẫn luôn lo lắng tuyệt vọng vì bọn họ mù tịt về quá
nhiều thứ.

"Phải," anh ta đồng ý với Arthur, "không ánh sáng." Anh ta đút cho

Arthur vài hạt đậu phộng. "Cậu cảm thấy thế nào?" anh ta hỏi.

"Như một học viện quân sự," Arthur đáp, "từng bộ phận trong tôi

vẫn đang liên tục ngất đi."

Ford ngây ra nhìn anh trong bóng tối.

"Nếu tôi hỏi cậu chúng ta đang ở chỗ quái nào," Arthur thều thào,

"tôi có hối tiếc không?"

Ford đứng dậy. "Chúng ta an toàn," anh ta nói.

"Ồ tuyệt," Arthur đáp.

"Chúng ta đang ở trong một cabin bếp," Ford nói, "trên một trong

những tàu không gian của Hạm Đội Xây Dựng Vog."

"À," Arthur lại nói, "đây rõ ràng là cách sử dụng lạ lùng nào đó của

từ an toàn mà trước nay tôi đã không biết tới."

Ford đánh một que diêm nữa để giúp mình tìm công tắc đèn. Những

cái bóng khổng lồ lại nhảy nhót và lừng lững xuất hiện. Arthur chật vật
đứng dậy tự ôm mình đầy lo lắng. Những hình thù xa lạ gớm guốc dường
như xúm xít chung quanh anh, không khí đặc quánh những mùi mốc đã len
lách vào trong phổi anh từ lúc nào mà không xưng tên, và một âm thanh rền
rền trầm đặc khó chịu khiến não anh không sao tập trung nổi.

"Làm sao chúng ta đến được đây," anh hỏi, khẽ run rẩy.

"Chúng ta ngoắc được cuốc quá giang phi thuyền," Ford nói.

"Xin lỗi cậu?" Arthur thốt lên. "Cậu đang cố bảo tôi rằng chúng ta

chỉ chìa ngón cái ra và rồi một con quỷ xanh lá mắt lời nào đó thò đầu ra
bảo, Chào mấy bạn, nhảy lên đi, tôi có thể đưa các bạn đến tận giao lộ
Basingstoke được hả?
"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.