BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 66

"Ồ... và ờ... các cách tạo nhịp điệu cũng thú vị," Arthur tiếp tục,

"dường như đối âm với... ờ... ờ..." anh lúng túng.

Ford nhảy tới cứu bồ, đánh liều nói tiếp "... đối âm với chủ nghĩa

siêu thực của ẩn dụ ngầm về ... ờ..." anh ta cũng lắp bắp, nhưng Arthur lại
sẵn sàng.

"... tính người của..."

"tính Vog," Ford rít lên với anh.

"A, phải, tính Vog (xin lỗi) nỗi lòng trắc ẩn của nhà thơ," giờ thì

Arthur cảm thấy mình đã sắp về đích, "nó xoay xở thông qua phương tiện
chuyển tải là cấu trúc thơ để thăng hoa cái này, siêu việt hóa cái kia, rồi hòa
hợp cùng những nhị phân chính yếu của cái khác," (anh đang đạt đến đỉnh
cao chiến thắng...) "và ở lại với ta cái nhìn thấu đạt sinh động và sâu sắc
về... về... ờ..." (... đột nhiên anh cạn cả ý). Ford nhảy vào với phát súng kết
liễu:

"Về bất cứ gì bài thơ định nói!" anh ta ré lên. Anh ta thì thầm từ

khóe miệng: "Giỏi lắm, Arthur, tuyệt vời."

Người Vog nhìn săm soi bọn họ. Trong một khoảnh khắc linh hồn

phân biệt chủng tộc cay cú của hắn đã xao động, nhưng hắn nghĩ không -
chẳng bõ bèn gì, mà cũng quá muộn rồi. Giọng hắn lấy lại cái chất mèo cào
toạc ni lông.

"Vậy các ngươi đang nói rằng ta làm thơ bởi vì bên dưới vẻ bề

ngoài vô tình chai lì ích kỷ của mình ta thực sự chỉ muốn được yêu," hắn
làu bàu. Hắn ngừng lời. "Phải thế không?"

Ford bật cười lo lắng. "À, ý tôi là đúng vậy," anh ta vội nói, "chẳng

phải chúng ta, sâu trong lòng, đều biết... ờ..."

Tên Vog đứng dậy.

"Không, các ngươi sai bét rồi," hắn nói. "Ta làm thơ chỉ để làm nổi

bật cái bề ngoài vô tình chai lì ích kỷ ấy của ta. Đằng nào ta cũng ném các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.