BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 68

"Tuyệt chưa," Arthur lắp bắp, "thế này thật sự tuyệt đỉnh rồi. Thả

tao ra, đồ cục súc!"

Tay lính Vog vẫn lôi bọn họ đi.

"Cậu đừng lo," Ford nói, "tôi sẽ nghĩ ra cái gì đó." Giọng anh ta

nghe không có nhiều hy vọng.

"Chống cự vô ích!" tên lính gác gầm lên.

"Thôi nói những câu như thế đi," Ford cà lăm. "Làm sao người ta

giữ được tinh thần lạc quan nếu anh cứ nói mấy thứ như thế hả?"

"Chúa ôi," Arthur phàn nàn, "cậu nói chuyện tinh thần lạc quan

trong khi thậm chí còn chưa chứng kiến hành tinh của mình bị phá hủy
trong ngày. Sáng hôm nay tôi tỉnh dậy cứ nghĩ mình sẽ có một ngày đẹp
trời thư thả, đọc một tí, rồi chải lông chó... Bây giờ chỉ mới bốn giờ chiều
mà tôi thì đã sắp bị ném ra khỏi một con tàu không gian ngoài hành tinh
nào đó cách đống tro tàn Trái Đất sáu năm ánh sáng!" Anh vừa lắp bắp vừa
ặc ặc vì tay Vog kia siết chặt thêm vòng kìm kẹp.

"Được rồi," Ford làu bàu, "cứ thôi hoảng đi đã!"

"Ai nói cái gì hoảng hiếc đâu?" Arthur độp lại. "Đây vẫn chỉ là cú

sốc văn hóa. Cậu cứ đợi đến khi tôi quen tình hình rồi lấy lại phương
hướng hẵng. Sau đấy rồi tôi mới hoảng nhé!"

"Arthur, cậu đang kích động đấy. Im ngay!" Ford cố suy nghĩ, song

lại bị tiếng quát của tên lính gác cắt ngang.

"Chống cự vô ích!"

"Cả anh cũng câm luôn đi được không!" Ford độp.

"Chống cự vô ích!"

"Ô, thôi nghỉ đi được không," Ford bực bội. Anh ta ngoẹo đầu cho

đến khi nhìn thẳng lên mặt kẻ đang bắt mình. Một suy nghĩ ập đến.

"Anh có thực sự thích công việc này không?" đột nhiên anh ta hỏi

hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.