BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 73

"Là gì thế?"

"Ờ thì tôi chưa vạch chi tiết xong. Giờ chẳng còn nghĩa lý gì mấy,

hả?"

"Vậy là... ờ, tiếp theo thế nào?" Arthur hỏi.

"Ồ, ờ, ừ thì, cánh cửa trước mặt ta sẽ tự động mở trong vài giây nữa

và tôi đoán chúng ta sẽ bắn vọt ra ngoài không gian sâu thẳm rồi ngạt thở.
Nếu cậu hít sẵn một phổi đầy khí cậu có thể trụ được nhiều nhất ba mươi
giây, dĩ nhiên..." Ford nói. Anh ta đan tay sau lưng, nhướng mày và bắt đầu
ư ử một khúc chiến ca Betelgeuse cổ xưa. Trước mắt Arthur, anh ta đột
nhiên nom hết sức ngoài hành tinh.

"Thế là hết," Arthur nói, "chúng ta sẽ chết."

"Phải," Ford đáp, "ngoại trừ... không! Hượm đã!" Anh ta đột nhiên

nhào qua phòng, xáp tới cái gì đó ngay sau tầm nhìn của Arthur. "Cái công
tắc này là sao?" anh ta reo tướng. "Cái gì? Đâu?" Arthur reo theo, xoay vội
người lại.

"Không, tôi chỉ chọc cậu thôi," Ford đáp, "chúng ta thật sự sắp chết

đến nơi rồi."

Anh ta lại sụm người dựa vào bức tường và tiếp tục giai điệu ư ử bỏ

dở lúc nãy.

"Cậu biết không," Arthur nói, "vào những thời điểm như thế này,

khi mà tôi bị nhốt trong một cái khoang điều áp của dân Vog với một người
từ sao Betelgeuse đến và sắp chết vì ngộp thở trong không gian sâu thẳm,
thì tôi thực sự ước giá chi mình đã lắng nghe những lời mẹ chỉ dạy hồi tôi
còn trẻ."

"Sao, bà ấy bảo gì cậu?"

"Tôi không biết, tôi có nghe đâu."

"Ồi." Ford tiếp tục ư ử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.