BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 80

xuyên bầu trời đang chở đợt bao lơn gia cố mới đến những Khu Vực
Không Chắc Chắn.

"Cậu biết đấy," Arthur vừa nói vừa khẽ ho hắng, "nếu đây là

Southend thì nó có cái gì đấy rất kỳ quặc..."

"Ý cậu là cái kiểu biển trơ trơ như đá còn các tòa nhà liên tục dạt ra

dạt vào thế kia?" Ford nói. "Phải, tôi cũng nghĩ thế là kỳ quặc. Quả tình,"
anh ta đang nói thì với một cú nổ đánh rầm cực lớn, Southend tự tách thành
sáu mảnh bằng nhau nhảy nhót và xoay tròn chóng cả mặt quanh nhau
trong những đội hình phóng túng dâm loạn, "có cái gì đó rất lạ đang diễn
ra."

Những tiếng tru hoang dại của các ống sáo và dây đàn rít trong gió,

bánh rán nóng vọt ra từ mặt đường mỗi chiếc mười xu, cá lởm chởm tuôn
như bão lũ ra khỏi bầu trời, thế rồi Arthur cùng Ford quyết định chạy trối
chết.

Họ nhảy ùm qua những bức tường âm thanh nặng trịch, những núi

suy nghĩ cổ xưa, những thung lũng âm nhạc sầu thảm, những cuốc giày
rỏm, cả những con dơi dớ dẩn, rồi đột nhiên nghe được một giọng con gái.

Nghe rõ rành một giọng nói có lý trí, nhưng nó chỉ nói, "Một trên

hai mũ một trăm nghìn và đang giảm," chỉ có thế.

Ford trượt xuống một luồng ánh sáng và xoay vòng quanh cố tìm

nguồn phát ra giọng nói nhưng không thấy được gì anh ta có thể thật lòng
tin tưởng.

"Giọng nói ấy là gì thế?" Arthur quát hỏi.

"Tôi không biết," Ford ré lên. "Tôi không biết. Nghe như một số đo

xác suất."

"Xác suất? Ý cậu là cái gì?"

"Xác suất. Cậu biết đấy, như một trên hai, một trên ba, bốn trên

năm. Nó đã nói một trên hai mũ một trăm nghìn. Như thế là hầu như bất
khả, cậu biết đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.