BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 359

BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP

BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP

Đồng Hoa

Đồng Hoa

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 16

Chương 16

Anh ta nhìn về phía tôi, trong ánh pháo hoa rực rỡ, ánh mắt anh ta say

đắm dịu dàng, trong con ngươi đen thẳm đang phản chiếu lại những ánh
sáng rực rỡ trên trời cao kia, ở nơi sâu nhất, có một hình bóng tôi nho nhỏ.

Sáng hôm sau, khi thức dậy, ngoại trừ tôi và Lục Lệ Thành, những người

khác đều đã ăn điểm tâm, những thứ đồ ăn trong tay đều đã hết một nửa.

Tôi vô cùng ngượng ngùng, lần đầu tiên ở nhà người khác lại ngủ nướng.

Đào tử an ủi tôi : "Không sao cả, không phải cậu cháu vẫn còn đang ngủ
sao ạ ? Mọi người đều biết là thời gian nghỉ ngơi trong thành phố và nông
thôn cũng không giống nhau, bà ngoại cháu còn dặn bọn cháu không được
gây ồn ảnh hưởng tới hai người đấy."

Đào tử chỉ nói được với tôi mấy câu đã lại đi làm việc của cậu ta rồi. Chị

gái và chị dâu của Lục Lệ Thành đang bận rộn trong phòng bếp, chuẩn bị
cơm tất niên. Tôi vừa vào tới cửa bếp, chị anh ta đã đẩy tôi ra : "Những việc
này dì không làm được đâu, thôi dì đi xem TV đi, nếu không thích xem TV
thì kêu cậu Thành dẫn dì đi dạo chơi loanh quanh đây."

Chị ấy thấy Lục Lệ Thành còn chưa dậy, định cao giọng gọi anh ta, tôi

vội nói : "Không cần đâu ạ, ngày thường anh ấy cũng bận nhiều việc lắm,
khó có cơ hội được ngủ nướng, để cho anh ấy ngủ đi ạ."

Chị gái anh ta lại định pha trà, làm mấy đồ ăn vặt cho tôi. Tinh Tinh đứng

ở xa xa liền gọi tôi : "Dì ơi, để cháu dẫn dì đi chơi."

Tôi như tìm được cứu tinh, vội vàng chạy trốn qua chỗ Tinh Tinh, chị gái

và chị dâu đều dặn dò vọng lại : "Nhớ để ý dì cho cẩn thận nhé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.