BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 111

vào phút cuối cùng, chữ "Tống" đã nhảy lên đầu lưỡi tôi kịp thời được giữ
lại, thoáng giật mình đổ mồ hôi lạnh.

"May là cái gì ? "

"May là bạn trai của tôi không nghe thấy mấy tin đồn đó, bằng không tôi

biết giải thích thế nào bây giờ ?" Tôi lập tức hùng hồn chất vấn.

Không ngờ, bên môi anh ta thoáng hiện vẻ châm biếm, đáp một cách lạnh

lùng : "Cô có bạn trai rồi sao ? Nếu bạn trai của cô còn không hiểu cô là
người như thế nào, còn bắt cô phải giải thích, thì loại bạn trai như thế nên
sớm chia tay."

Tôi hoàn toàn không còn gì để nói nữa, quyết định là tốt nhất bớt nói với

người này chút nào hay chút nấy, nếu không phải bị dọa chết khiếp, thì cũng
là tức nghẹn cổ.

Đã tới nơi, xe còn chưa dừng hẳn, tôi đã định mở cửa xe nhảy xuống :

"Cám ơn rất nhiều, tạm biệt."

Anh ta lập tức túm lấy tay tôi : "Cẩn thận"

Một chiếc xe lao vụt qua sát cạnh chúng tôi, tôi tái nhợt cả mặt mũi, trán

đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt anh ta cũng trắng bệch, lập tức quay sang quát lớn :
" Cô chán sống rồi hả ? Xe của tôi còn chưa đỗ sát vào lề, cô đã dám mở
cửa xe nhảy xuống !"

Tôi cũng nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn anh ta, nghiến răng nhấn

từng chữ : " Buông tay!"

Anh ta thấy vẻ mặt tôi là lạ, lập tức phản ứng ngay, cầm lấy cổ tay của

tôi, nâng lên, nương theo ánh đèn bên đường, nhìn kỹ, mấy đầu ngón tay đã
bị sưng đỏ tấy, tôi lập tức vùng vẫy thoát khỏi tay anh ta, chui ra khỏi xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.