BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 157

Có lẽ bởi sự gia nhập của Tống Dực, mà cũng có lẽ bởi trận đấu đột

nhiên xoay chuyển tình thế theo hướng ngược lại, hết thảy mọi người trong
cả sân lớn xem ra đều không yên, liên tiếp liếc về phía sân của bọn tôi, đội
mỹ nữ cổ động viên thì khỏi phải nói, đã trực tiếp đứng ở phần sân của bọn
tôi, tay giơ cao những túm bông sặc sỡ, cùng cổ vũ trợ uy cho chúng tôi :
"Cố lên! Cố lên!"

Mấy người Peter có mỹ nữ trợ uy, như gió cuốn mây bay chạy khắp sân,

trong khi đó bên đối phương sĩ khí đã giảm, khoảng cách điểm số càng lúc
càng bị kéo xuống : 55:63; 58:63; 60:63;63:63 !

Tôi "yeah, yeah" vài tiếng ầm ỹ, sung sướng nhảy dựng lên hoa chân múa

tay, vốn Karen đang đứng hoan hô, nhìn đến dáng vẻ như phát cuồng của
tôi, lại đứng trợn mắt há mồm xem, ánh mắt của Tống Dực lướt qua khán
đài, giống như đang nhìn tôi, lại giống như không phải nhìn tôi, không đợi
gặp ánh mắt tôi, đã lại dời đi.

Đối phương xin tạm dừng, Lục Lệ Thành đã thay bộ đồng phục bóng rổ

màu đen từ lúc nào, chuẩn bị vào thay cho một cầu thủ bên phía họ, hiển
nhiên anh ta muốn ra sân, Lục Lệ Thành và Tống Dực cùng quyết đấu ! Hết
thảy mọi người trên khán đài đều đồng thời im bặt, ngay cả những người
đang ở bên sân bên cạnh cũng không thể chuyên tâm chơi bóng tiếp, liên
tiếp ngó sang bên này.

Sandy hít một hơi dài nói : "Không uổng công tối nay tới xem, đúng là

quá phấn khích."

Tôi vội vàng hỏi : "Kỹ thuật của Lục Lệ Thành như thế nào vậy ?"

Karen lắc đầu tỏ vẻ không biết : "Không biết nữa! Mới xem anh ấy đánh

tennis với khách hàng, đánh không tệ, bóng rổ thì không biết lắm, bất quá
anh ấy muốn dẫn đám cầu thủ sang chơi bóng rổ với bên khách hàng để
lung lạc đối phương, chắc kỹ thuật cũng không tệ đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.