BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 174

bị ánh mặt trời phản chiếu tựa như tỏa ra đủ bảy sắc cầu vồng. Kết hợp với
những thân thể cân đối, những ánh mắt tinh thuần sáng ngời, những vóc
dáng mạnh mẽ, cùng dốc hết sức bám đuổi quấn lấy nhau, lần đầu tiên tôi
cảm nhận được ý nghĩa của bốn chữ "Dương cương chi mĩ"[6], đám nam
sinh chân chính trước mặt đây đều là những người sinh long hoạt hổ.

Sợ làm hỏng hình ảnh trước mắt, nên tôi cũng không dám bước đi, mà chỉ

đứng xem yên lặng dưới tàng cây. Lúc đó thực ra ánh mắt của tôi cũng
không chỉ dừng ở trên người Tống Dực, trong mắt tôi, mỗi người bọn họ
đều mang vẻ đẹp của sự vận động, của ánh mặt trời, cũng như của tuổi
thanh xuân.

Từ phía xa xa đột nhiên có một người khập khiễng chạy tới sân bóng rổ,

mấy người đang chơi bóng kia đều dừng lại, lại có người mắng kẻ vừa chạy
tới : "Cậu thử nhìn lại đồng hồ xem, bây giờ mấy giờ rồi ?" Lại có người
hỏi đầy quan tâm : "Cậu làm sao thế ? Sao trông bê bết như thế chứ ?"

Người vừa tới ngồi bệt xuống cạnh sân thể dục, nói : "Hôm nay mình

không chơi được rồi, mọi người cứ chơi tiếp đi."

Mọi người liền vây quanh cậu ta, vừa mắng vừa hỏi : "Đại Chu, có cái

quái gì thì mau nói đê !" "Đại Chu, chân của cậu làm sao thế ! Mấy vết xây
xát ở trên mặt ở đâu ra vậy ?"

Dưới sự truy hỏi của mọi người, cuối cùng chân tướng của sự việc đã lộ

rõ, hóa ra bạn gái của Đại Chu bị một tên côn đồ theo đuổi, tên côn đồ đã
cảnh báo cậu vài lần, mà cậu cũng chẳng thèm quan tâm. Rốt cuộc hôm nay
tên côn đồ kia đã phải dùng tới bạo lực, bốn người quây lấy cậu ở một cái
ngõ nhỏ gần trường học đánh hội đồng.

Mọi người vừa nghe xong, cũng không tìm ra biện pháp gì hay ho, chỉ

đành khuyên cậu ta về sau cần cẩn thận hơn, Đại Chu chỉ ngồi ôm đầu
không nói năng gì. Không ai ngờ là một người tính cách vốn ôn hòa như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.