BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 222

"Là mình, cậu.... cậu không bị sao chứ ?"

"Xin hỏi chị có chuyện gì gấp không ? Tôi đang ăn tối với cha mẹ tôi,

nếu không có việc gì gấp, lát nữa tôi gọi lại cho chị có được không ?"

"Không sao, không sao, chị cứ ăn cơm đi !" Tôi liếc mắt nhìn đồng hồ

một cái : "Ngày mai tôi đã bay rồi, tối nay tôi sẽ ngủ sớm một chút, không
đợi được điện thoại của chị rồi, lúc nào chị ăn xong nhớ bật QQ lên xem tin
nhắn lại của tôi."

Ngắt điện thoại xong, tôi phải lặp đi lặp lại mấy chữ " cậu ... cậu...." mấy

lần liền mới có thể xóa sạch cuộc nói chuyện đầy lịch sự đầy kinh sợ đó.
Rốt cuộc mẹ của Ma Lạt Năng là người như thế nào ? Thế mà có thể khiến
cho nàng ta lễ phép như thế !

Tôi nhắn Ma Lạt Năng nhớ tới chỗ bảo vệ lấy táo, thuận tiện đưa một ít

tới nhà đại tỷ, sau đó chui lên giường ngủ luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.