BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 310

đụng vào cằm anh ta, cười cười hỏi : "Đêm qua anh đã biết hết thảy những
tin tức, anh định làm thế nào ?"

Anh ta lui ra sau một chút, cũng cười : "Vốn tôi hy vọng cô có thể làm

chút gì đó !"

"Vậy anh phải thất vọng rồi. Tôi không tính chạy tới chỗ Ma Lạt Năng để

lên án Tống Dực, bởi vì tôi tin rằng anh ấy không phải người như thế, anh
ấy yêu Ma Lạt Năng thực sự, nếu anh chứng kiến ánh mắt anh ấy nhìn
nàng, anh sẽ hiểu."

"Thế đối với cô thì sao ? Tôi tin là cách cư xử của anh ta đối với cô, theo

Ma Lạt Năng phán đoán, cũng biểu lộ ra một cái chữ "Yêu" ."

"Anh ấy làm gì cho tôi ? Sao tôi không biết chứ ?" Hai mắt tôi sáng vụt

lên, mê hoặc hỏi.

Lục Lệ Thành nhìn tôi chằm chằm, không nói câu nào, tôi rít một hơi,

điếu thuốc lá kẹp giữa những ngón tay : “Chế tạo lời đồn công kích đổi thủ
cạnh tranh cũng không phải thứ mà một người có thân phận như Lục Lệ
Thành nên làm."

Lục Lệ Thành lắc đầu cười : "Tô Mạn, cô thật không sai"

"Cám ơn, tôi đang học tập vị sư phụ tốt nhất." Tôi trừng mắt nhìn anh ta.

Anh ta cười méo xệch : "Cám ơn đã khen ngợi."

Tôi dựa vào cửa sổ, nhìn anh ta đầy dò xét : "Tựa hồ như trông anh cũng

chẳng thất vọng lắm thì phải, có thể trao đổi với tôi một chút được không,
anh tính làm thế nào để chia rẽ Tống Dực và Ma Lạt Năng ?"

"Vẫn đang suy nghĩ, chưa có cái kế hoạch nào hoàn mỹ. Vốn định lợi

dụng cô, ai ngờ cô lại không chịu hợp tác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.